Chương 41: Thế Giới Thứ Hai

Sau khi về đến nhà, Minh Triết bắt đầu làm bài tập cho nhiều người như thường lệ.

Lượng bài tập về nhà không nhiều lắm, nhưng không ngăn nổi cậu bé nhận việc riêng.

Ngày nào cậu bé cũng phải làm đến 1 giờ sáng mới hoàn thành công việc bán thời gian của mình.

Có lẽ do vội nên Minh Triết không ăn cơm tối.

Sở Thời Từ dạo tới dạo lui bay vào bếp, dùng thân hình to bằng bàn tay miễn cưỡng chiên được hai quả trứng gà.

"Tiểu Triết! Ra ăn cơm!"

Nghe tiếng la từ trong bếp, Minh Triết khẽ mỉm cười.

Siêu nhân nhỏ nấu cơm cho mình ăn, tuy chỉ có hai quả trứng chiên nhưng cậu bé thấy nó còn ngon hơn cả bữa thịt kho trước đó.

Siêu nhân nhỏ ngồi trước mâm đồ ăn, nghiêng đầu nhìn cậu bé ăn trứng.

Minh Triết gắp một miếng lòng đỏ trứng đưa đến trước mặt nó.

Sở Thời Từ xua tay, mở cái miệng bằng đất nặn của mình, "Anh không có răng với lưỡi nên không ăn được gì cả, em cứ ăn đi."

Minh Triết không kiên trì nữa, cậu bé lẳng lặng ăn và nhìn cậu như đang suy tư điều gì đó.

Đợi khi Minh Triết làm xong công việc của mình và bắt đầu tắm rửa, Sở Thời Từ bay đến cạnh cậu bé, "Anh thấy bác sĩ Trần gửi tin nhắn cho em, anh ta là bạn của em hả?"

Minh Triết gật đầu rồi lại lắc đầu, "Không tính là bạn, là bạn trên mạng thôi."

"Hai người quen nhau như thế nào?"

"Em đăng bài trên Tieba để nhờ giúp đỡ, anh ta chủ động kết bạn với em, nói rằng muốn giúp em."

"Đăng bài?"

Minh Triết hình như không muốn đề cập đến chuyện này, "Chuyện xảy ra vào năm ngoái, vào tháng 4, một tài xế taxi đã cưỡng h**p và sát hại một học sinh, sự việc này đã gây xôn xao dư luận.

Trong khoảng thời gian đó, người đi taxi giảm đi rất nhiều, chú Lưu làm ăn không tốt, ngày nào cũng uống rượu.

Em nói trên Teiba rằng mình muốn tự tử, bác sĩ Trần kết bạn với em rồi tư vấn tâm lý cho em."

Cậu bé nói xong, nhìn Sở Thời Từ với vẻ mặt có chút hoang mang: "Anh ơi, trên báo nói người chết là một nam sinh, nam sinh thì làm sao có thể bị cưỡng h**p rồi g**t ch*t ạ?"

Sở Thời Từ nhất thời nghẹn lời.

Hệ thống vừa đan mũ vừa quay đầu nhìn xung quanh,[Chậc chậc chậc, nam chính thật đơn thuần.

A Từ, lúc đó có cậu hiểu mấy chuyện này không?]

Sở Thời Từ chống nạnh: "Ta hiểu quá nhiều là đằng khác."

[Mới tí tuổi mà đầu óc đã chứa toàn thứ đồi trụy rồi, cậu tự hào cái nỗi gì?]

"Có mấy ai sinh ra đã độc quyền được dường như ta?"

[…… Cậu còn rất kiêu ngạo cơ.]

Sau khi Sở Thời Từ đại khái phổ cập khoa học với Minh Triết xong, Minh Triết đỏ mặt lên giường.

Đèn tường đã tắt, phòng ngủ chìm trong bóng tối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!