Chương 27: Thế Giới Thứ Nhất

Cùng là nhóm yếu thế nên Tô Triết Ngạn không giết Lưu Kình Long.

Hỏi được thông tin mình muốn và lấy hết vũ khí trên người thì thả hắn ta đi.

Nhận ra người trước mặt là Tô tướng quân, Lưu Kình Long bèn lên kế hoạch đi theo hắn.

Nhưng Tô Triết Ngạn ghét hơi thở của con người nên đã từ chối một cách cực kỳ dứt khoát.

Trước khi rời đi, Lưu Kình Long do dự hồi lâu mới quay người nắm chặt tay Tô Triết Ngạn: "Hiện tại Công nghệ Vĩnh Sinh đang truy bắt ngài và robot của ngài, chúng ta cũng coi như là kẻ địch, ngài không giết tôi, tôi rất cảm kích.

Để cảm ơn, tôi sẽ nói cho ngài biết một chuyện.

Công nghệ Vĩnh Sinh có nhân bản của ngài, chúng tôi đã đánh cắp mẫu của ngài khi anh kiểm tra sức khỏe trong quân đội."

Tô Triết Ngạn bình tĩnh rút tay ra, "Đoán được."

Lưu Kình Long tiếp tục nói: "Mẹ thành lập một nhóm nhỏ và biến nhân bản của ngài thành A và O, sau đó thực hiện nhiều thí nghiệm khác nhau.

Tôi chỉ là nhân viên tầng dưới chót thôi nên không biết rõ nội dung cụ thể là gì.

Nhưng khi xử lý thi thể, tôi đã thấy xác nhân bản của ngài."

"Không chỉ ngài, mà nhân bản của các vị tướng quân khai quốc và những nhà khoa học trong lịch sử cũng là đối tượng của các thí nghiệm trên cơ thể người."

"Tôi cũng là người nhân bản.

Chúng tôi không khác gì con người, có thể suy nghĩ và có cảm xúc.

Lòng tôi rất khó chịu, nếu tướng quân có lực lượng thừa, xin ngài hãy cứu họ."

Tô Triết Ngạn nhìn hắn ta, "Cứu thế nào."

Lưu Kình Long sửng sốt, sau đó cười khổ: "Cũng phải, ngài cứu được một đợt thì vẫn sẽ có đợt tiếp theo.

Công nghệ Vĩnh Sinh có thể sản xuất người nhân bản liên tục mà.

Tuy nhiên, ngày hôm qua cậu Tả đã yêu cầu chúng tôi chuẩn bị, đế quốc sẽ đánh đến đây vào năm ngày nữa, đến lúc đó người nhân bản hẳn là sẽ được cứu."

Chờ sương mù tan đi một chút, Lưu Kình Long mở cửa sổ và nhảy ra ngoài.

Tô Triết Ngạn đóng cửa sổ lại, bỗng nhiên phát hiện đỉnh đầu vừa nhẹ vừa thoáng khí.

Hắn nhìn xung quanh, robot không biết đã trượt xuống từ khi nào, lúc này đang bận rộn trên bàn.

Nó ôm một cây bút đen và vẽ những đường vặn vẹo trên cuốn nhật ký.

Tô Triết Ngạn nhìn một hồi, "Làm gì đấy?"

Sở Thời Từ nhìn thành quả lao động của mình và nói, "Tôi nghĩ chắc chắn Công nghệ Vĩnh Sinh đang có một âm mưu lớn."

Tô Triết Ngạn nhìn nó một lúc lâu, nhưng không thấy những đường lộn xộn đó đại diện cho điều gì.

Hắn không có hứng thú với Công nghệ Vĩnh Sinh, cầm lấy robot định đi về ngủ bù.

Sở Thời Từ vội vàng giãy giụa: "Anh Ngạn! Anh không thể mặc kệ được! Đế quốc của anh sắp bị Công nghệ Vĩnh Sinh lật đổ rồi đó!"

Tô Triết Ngạn ngồi phịch xuống ghế, rút cây bút trong tay cậu ra, lạnh lùng nói: "Nói."

Sở Thời Từ có chút cảm khái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!