Chương 2: Thế Giới Thứ Nhất

Edit: Min

Tướng quân và robot nhỏ của hắn (2)

Sở Thời Từ giãy dụa nói rằng sức gió phát ra điện, ý trào phúng trong mắt Tô Triết Ngạn càng đậm hơn.

Mũi con dao găm chui vào khe hở bên cạnh đầu cậu, và chỉ cần dùng sức cạy vài cái là có thể cạy được hộp sọ của cậu.

Sở Thời Từ đã sử dụng dao găm rất nhiều lần trước khi chết, nhưng đây là lần đầu tiên có người dùng dao găm để cạy đầu cậu.

Hệ thống lấy khăn tay ra lau mồ hôi,[Bây giờ cậu là robot, cho dù bị tháo thành linh kiện thì cũng không chết được.]

"Đau không?"

[Không khác người sống bị phanh thây lắm, nhưng tôi có thể chặn nó.]

Hệ thống bật trình chặn cảm giác đau, Sở Thời Từ nằm liệt trên tay nam chính.

Cậu vẫy tay, "Anh tháo đi, tháo xong nhớ lắp ráp tôi lại đó."

Ngay khi hộp sọ sắp bị cạy ra, cậu đột nhiên mở miệng nói: "Sao chỉ có một mình anh vậy, người nhà anh đâu?"

Con dao găm dừng lại, giọng nói của Tô Triết Ngạn vẫn lạnh lùng như trước, "Không liên quan đến mi."

Sở Thời Từ nhảy dựng lên, "Là ba anh mua tôi về, sao không liên quan đến tôi được.

Lúc ba anh đến cửa hàng đồ chơi để mua tôi, ông ấy đã nói rằng muốn tôi bầu bạn với anh.

Trước đó anh chơi tôi được có hai ba lần thôi, mười mấy năm rồi mà tôi vẫn còn mới đến bảy mươi phần trăm, thậm chí còn chưa có cơ hội biểu diễn nữa."

Tô Triết Ngạn cụp mắt nhìn cậu: "Đặc điểm gương mặt của ba ta."

Sở Thời Từ chỉ vào hộp sắt khoa tay múa chân, "Làm sao tôi biết được, tôi bị đóng gói ở trong hộp mà, tôi chỉ nghe thấy giọng nói thôi."

Người đàn ông không nói chuyện, cũng không biết hắn tin hay không nữa.

Hệ thống nhìn thiết lập nhân vật của hắn nói:[Không đúng, ba của anh ta không có đến cửa hàng thật, cậu được đặt mua ở trên mạng mà.

Giao hàng trong nửa ngày, miễn phí vận chuyển ship tận nhà luôn.]

Sở Thời Từ chỉ là không muốn bị mở sọ, "Ta lừa anh ta thôi."

Ban đầu cậu nghĩ rằng Tô Triết Ngạn sẽ hỏi cậu cả đống vấn đề, chẳng hạn như tại sao một món đồ chơi lại có trí thông minh của con người, hoặc tại sao trước đó cậu lại không thể nói tiếng người.

Sở Thời Từ đã chuẩn bị sẵn bản nháp ở trong đầu rồi, nhưng Tô Triết Ngạn chẳng hỏi câu nào cả.

Có vẻ như hắn có ý định điều tra chân tướng mọi chuyện đã xảy ra thông qua nỗ lực của chính mình.

Nam chính trông hơi khó gần, Sở Thời Từ chưa thăm dò được tính tình của hắn nên không dám tùy tiện nói chuyện.

Sợ câu nói nào chọc tức Tô Triết Ngạn sẽ bị phanh thây ngay tại chỗ.

Hắn không có nghiên cứu về robot, nếu hắn tìm thấy thêm một vài con ốc ở cuối quá trình tự lắp ráp, vậy thì cậu không cần sống nữa.

……

Có lẽ là vì lớp filter di vật của cha này, cộng thêm được Sở Thời Từ nhắc nhở, Tô Triết Ngạn không cạy đầu cậu nữa.

Hắn đặt con dao găm sang một bên và nghiên cứu cậu một cách tương đối dịu dàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!