Tuyệt đối đừng bao giờ đánh giá thấp sức chiến đấu của đám con trai vừa bước sang tuổi hai mươi.
Bốn người bọn Hứa Hoan chọn một nhà hàng buffet hải sản nổi tiếng trên mạng, món ăn cực kỳ phong phú: trứng cá, cá hồi, tôm hùm, cua hoàng đế… tất cả đều có thể ăn thỏa thích.
Vừa đến nơi, bọn họ liền gọi mấy chục phần những món đắt tiền nhất, nhân viên phục vụ vừa bưng món lên, họ đã bắt đầu ăn ngấu nghiến không ngừng.
Hơn chục phần hải sâm được đổ vào một cái bát, thêm vài thìa trứng cá trộn vào, Kỷ Sâm Trạch biểu diễn cho mấy người bạn màn cạn ly húp sạch một hơi hết cả bát.
Ăn xong còn bĩu môi chậc lưỡi bình phẩm một câu: "Ừm… vẫn không tươi ngon bằng lần trước tụi mình ăn ở tiệm XX."
Nguyên Nhược thì lại cực kỳ đam mê tôm quỷ đỏ, ăn bằng hai tay cùng lúc, ngậm phần đuôi, hai má phồng lên hút vài cái là có thể hút trọn cả con tôm vào miệng như thạch, kể cả não tôm cũng không bỏ qua, còn hào hứng khen ngon, nhiệt tình mời mọi người ăn thử, bảo rằng ngon lắm đấy.
Nhưng ba người còn lại đều ngán não tôm, với thịt tôm cũng không mấy hứng thú, nên dứt khoát dồn hết chỗ tôm quỷ đỏ còn lại trước mặt cậu, cho cậu tha hồ mà ăn.
So với Nguyên Nhược và Kỷ Sâm Trạch mê ăn đồ sống, Hứa Hoan lại thích đồ chín hơn.
Tôm hùm được chẻ làm đôi, hấp chín thì thịt dễ gỡ, ăn vào dai chắc lại có độ đàn hồi, chấm thêm nước sốt thì một lúc cậu có thể ăn liền ba bốn con.
Chân cua hoàng đế thì được nhân viên phục vụ cắt sẵn, chỉ cần nhẹ nhàng bẻ ra là phần thịt dày bên trong sẽ bật ra ngay, khác với thịt tôm hùm baby chắc nịch, thịt cua có phần mềm hơn, nhưng mỗi loại lại có một hương vị riêng. Hứa Hoan ăn mà khoái chí vô cùng.
Trong lòng còn đang nghĩ: về sau phải đưa mấy nguyên liệu này vào danh sách đặt hàng riêng mới được.
Nếu mà những món này kết hợp với tay nghề của Vương Ngự Trù, chẳng phải sẽ ngon tới đến bay lên trời sao?
Kết thúc vòng đầu hải sản, bốn người ăn được khoảng năm sáu phần no, lại tiếp tục gọi thêm lẩu sukiyaki bò Wagyu, bít tết tomahawk, bồ câu quay da giòn, đủ loại xiên nướng, tráng miệng và đồ uống… gần như ăn hết tất cả những gì quán có, mãi đến khi no căng tới mười một, mười hai phần thì mới ôm bụng ngã vật ra ghế nghỉ ngơi.
"Phù — thật sự mãn nguyện! Ăn no rồi ăn no rồi, chắc vài tháng tới khỏi thèm nghĩ đến buffet hải sản luôn." Nguyên Nhược nheo mắt nói.
Thả lỏng dạ dày mà ăn thỏa thích một bữa, đúng là sung sướng quá chừng.
Giải quyết xong bữa trưa thì đã gần một giờ chiều, mấy người cũng không đi đâu xa, tìm một tiệm boardgame gần đó chơi suốt cả buổi chiều.
Nhưng đến giờ cơm tối, cả bọn bắt đầu thấy khó xử.
Buổi trưa đã ăn buffet hải sản rồi, giờ bụng còn đầy, có muốn cũng lực bất tòng tâm.
Hứa Hoan xoa cái bụng vẫn còn căng, đề nghị: "Hay là về chỗ tớ trước đi? Ráng nghỉ vài tiếng xem bụng có tiêu bớt không, nếu đói thì gọi đồ ăn khuya, không đói thì mạnh ai nấy về, kết thúc ngày hôm nay?"
Đề nghị của cậu được cả ba người giơ cả tay lẫn chân tán thành, cả nhóm mất nửa tiếng quay lại khách sạn nơi Hứa Hoan ở.
Khách sạn là sản nghiệp nhà Nguyên Nhược, cậu ấy trực tiếp đặt cho Hứa Hoan một phòng suite, không gian bên trong rộng rãi, có cả một phòng khách nhỏ để tiếp khách, không hề chật chội chút nào.
Bốn người cùng nhau trò chuyện, ôn chuyện cũ, thẫn thờ, rồi mở game chơi nhóm, ba tiếng trôi qua lúc nào không hay.
"VICTORY!"
Cùng với một trận thắng nữa trong game, Kỷ Sâm Trạch đặt điện thoại xuống, xoa xoa bụng mình, bụng phát ra một tiếng "ùng ục", cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác đói bụng hiếm hoi trong ngày.
Những người còn lại thấy vậy cũng lần lượt thoát khỏi trò chơi.
Đường Lâm lắc lắc giao diện app đặt đồ ăn, hỏi: "Mấy cậu có muốn ăn gì không?"
Thế nhưng không hiểu có phải do trưa ăn quá no, lại ăn quá nhiều món hay không mà bốn người tụm lại bàn bạc cả buổi, rốt cuộc vẫn không nghĩ ra được nên ăn gì.
Hứa Hoan đột nhiên nhớ ra cái bánh nhân thịt thơm lừng đã bị cả bọn quên bẵng, liền dè dặt đề nghị: "Phòng này có sẵn lò vi sóng, hay là tụi mình ăn mấy cái bánh nhân thịt này để lót dạ chút đi?"
"Đúng rồi ha! Tớ còn quên khuấy mất là còn món ngon thế này đó!"
- Nguyên Nhược mắt sáng rực, nhảy bật khỏi ghế sofa, lao thẳng tới vali của Hứa Hoan vẫn chưa mở ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!