Bất ngờ được gọi lại danh xưng từ nhiều năm trước, cả người Vương Ngự Trù như được tiếp thêm năng lượng. Chiều hôm đó ông không nghỉ ngơi mà lập tức đổi chỗ tiền mới kiếm được thành xu trong game rồi bắt đầu mua sắm điên cuồng. Hứa Hoan ở bên cạnh giúp ông đưa ra ý kiến.
Đầu tiên là một chiếc tủ đựng đồ uống có thể điều chỉnh nhiệt độ tùy ý. Tủ được chia làm bốn ngăn, vừa hay có thể để đồ uống ở nhiệt độ thường, đồ lạnh, đồ nóng và cả đồ uống ướp lạnh. Dĩ nhiên, hiện tại bên trong tủ chưa có gì cả, Vương Ngự Trù định mỗi ngày sẽ tự làm ba đợt đồ uống sáng, trưa, tối, số lượng có hạn, ai đến trước thì được trước.
Trên cánh cửa kính của tủ còn dán mã thanh toán, chỉ sau khi quét mã và thanh toán xong, cánh tủ mới được mở ra. Mỗi lần chỉ mua được tối đa hai ly, sau khi lấy xong hệ thống sẽ tự động trừ tiền trong tài khoản của khách, rồi khóa tủ lại để chờ khách tiếp theo.
Chiếc tủ này còn được tích hợp chức năng gây lú, khiến cho dù ai có ý định mua nhiều hơn hai ly, thì ngay lúc mở tủ ra sẽ thay đổi ý định và ngoan ngoãn chỉ lấy đúng hai ly mình muốn nhất. Dĩ nhiên nếu chỉ lấy một ly thì càng tốt.
Chức năng này khiến cả Vương Ngự Trù và Hứa Hoan đều rất hài lòng, cảm thấy cực kỳ tiện lợi, lại còn tránh được nhiều rắc rối.
Ít nhất thì sẽ không có chuyện một người ôm trọn hết đồ uống, cũng ngăn chặn được hiện tượng đầu cơ tích trữ.
Máy đóng gói đồ uống thì dùng luôn loại đã dùng để đóng gói sữa đậu nành là được, chỉ cần bổ sung thêm các loại cốc khác nhau như cốc lớn, vừa, nhỏ, thậm chí cả loại dành cho trẻ nhỏ. Mấy món này giá khá rẻ trong cửa hàng game, Vương Ngự Trù một hơi chọn cả đống bỏ vào giỏ hàng.
Tiếp theo, ông tìm máy lấy số.
Đừng tưởng mới tự do ở thế giới này chưa đến mười ngày, điện thoại di động cũng chỉ mới có khoảng bảy tám ngày, nhưng ông sử dụng ứng dụng rất thuần thục.
Đặc biệt là mấy nền tảng video ngắn, đúng là thần khí để tìm hiểu thế giới này.
Vì nghề nghiệp, Vương Ngự Trù rất thích xem video nấu ăn, kéo theo việc điện thoại cũng liên tục đề xuất các nội dung về quán ăn. Nhờ vậy, ông biết nhiều quán ăn sẽ dùng máy lấy số để xếp hàng.
Nếu quán chưa mở, chỉ cần lấy số là có thể lần lượt vào sau khi mở cửa.
Nếu đang trong giờ mở cửa mà đông quá, có thể lấy số rồi đi làm việc khác, đến khi app nhắc sắp đến lượt thì quay lại chờ.
Việc này tiện cho cả khách lẫn chủ quán.
Vương Ngự Trù cảm thấy quán mình cũng nên có. À, đặt món online cũng nên chuẩn bị luôn.
Chẳng mấy chốc, ông đã tìm thấy thứ mình cần trong khu hàng giảm giá quen thuộc, mà hai món này còn bán theo combo.
Máy lấy số chỉ có một cái, nhưng máy gọi món thì có thể sao chép vô hạn, chỉ cần nằm trong phạm vi của quán, mỗi bàn đều có thể gắn một màn hình hiển thị điện tử nhỏ gọn, muốn ăn gì thì thao tác ngay trên màn hình, sau khi xác nhận đặt món, dữ liệu sẽ chuyển đến hệ thống trong bếp, rất tiện theo dõi.
Món nào cần làm trước, món nào làm sau, đều rõ ràng minh bạch.
"Cái này tốt thế mà lại nhét hết vào khu giảm giá vậy? Cửa hàng game không sợ lỗ à?" – Hứa Hoan lẩm bẩm, có vẻ đã đến lúc phải dành thời gian lục tung khu giảm giá một trận rồi.
Tài khoản của cậu nhiều xu hơn Vương Ngự Trù rất nhiều, chắc chắn có thể mua được vô số món hay ho hữu ích.
Vương Ngự Trù xem mô tả sản phẩm rồi giải thích với Hứa Hoan: "Hàng trong khu giảm giá chủ yếu là hàng lỗi nhẹ hoặc đã bị đào thải. Như mấy hộp bát đũa mà chú mua hôm trước, đều là hàng lỗi, nhưng lỗi không rõ lắm. Nghe nói do tồn kho quá nhiều nên mới xả hết với giá 1 xu một bộ cho đỡ lỗ. Máy lấy số và máy gọi món này cũng là mẫu cũ bị loại bỏ ở các thế giới khác, nhưng với thế giới hiện tại thì vẫn rất tiên tiến.
Lát nữa mình nghiên cứu, cố gắng dùng được trước bữa tối."
Lúc này Hứa Hoan mới hiểu ra, thì ra là chênh lệch trình độ công nghệ giữa các thế giới. Hàng giá rẻ không đồng nghĩa với hàng kém chất lượng. Khu giảm giá này đúng là chỗ mua đồ ngon, bổ, rẻ, càng nghĩ càng muốn lục tung từ đầu tới cuối.
Nhưng việc này tạm gác lại, trước tiên phải vượt qua ải cuối cùng của ngày hôm nay đã.
Tuy hai bữa sáng và trưa Vương Ngự Trù kiếm được không ít tiền, nhưng số xu này cũng có giới hạn. Mua xong mấy món ở trên là ông gần như chẳng còn đồng nào.
Số xu còn lại ông cũng không giữ lại, mà đổi lấy chức năng giao hàng tận nơi của cửa hàng game.
Đúng là mọi việc xảy ra trong Nhà Nhỏ Ngập Nắng đều được lớp màn bí ẩn che giấu sự phi lý, nhưng nếu giữa thanh thiên bạch nhật mà bỗng dưng xuất hiện một cái tủ đồ uống khổng lồ thì cũng dễ dọa người lắm.
Trong tiệm vẫn còn khá nhiều khách, nếu chưa kịp tự động hợp lý hóa mà lỡ làm ai sợ thì sao? Vẫn là bỏ thêm mấy xu để giả vờ có người giao đến tận nơi là an toàn nhất.
"Có ai ở đây không? Chúng tôi giao hàng tới!" – Mới chưa đến năm phút, bên ngoài đã vang lên một giọng nói khỏe khoắn.
Đồ Vương Ngự Trù mua đã đến nơi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!