Chương 25: , Thật Sự Lời To

Niềm vui và nỗi buồn của con người vốn không giống nhau.

Tại một tòa chung cư ở thị trấn Thanh Vân, đúng vào giờ cơm, từ một ô cửa sổ chợt vang lên tiếng gào thét đầy căm phẫn:

"AAA! Khương Tử Du! Con heo ham ăn kia, trả bữa cơm cữ lại cho anh!!!"

Khương Tử Lâm chỉ tay vào em gái của mình, tay run đến mức gần như mắc Parkinson.

Chẳng phải chỉ vì anh vội đi vệ sinh ngay sau khi mang cơm cữ về thôi sao? Vậy mà lúc anh ra thì trời như sụp đổ mất rồi.

Phần cơm đủ cho 4–5 người ăn no, vậy mà cô em gái đang học cấp 2 của anh đã "giải quyết" hơn một nửa!

Con trai tuổi mới lớn có thể ăn sập nhà, đứa em gái tham ăn này thì đủ khiến anh

- ông anh số nhọ khốn đốn đến cùng cực!

Nhưng Khương Tử Du chẳng hề để tâm đến cơn thịnh nộ của anh trai. Ở nhà này, anh cô bé chỉ là con hổ giấy, cao tận mét tám tám nhưng lại có địa vị thấp nhất trong nhà, đến cô bé cũng có thể ức h**p dễ như chơi.

Huống hồ anh cô bé lại rất dễ dỗ, chỉ cần cô bé ăn xong rồi khen tâng bốc vài phút là đâu lại vào đấy.

Mà cũng không cần đợi ăn xong, giờ cô bé có thể bắt đầu khen luôn.

"Ai ya ~ anh trai đẹp trai, phong độ, rộng lượng nhất của em ơi! Những món ăn này anh mua ở đâu vậy, thật sự là quá, quá, quá ngon luôn á! Không hổ danh là anh trai em, con mắt chọn đồ đỉnh của chóp, tinh tường biết chọn món ngon! Chứ em thì chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà chờ anh mang đồ ăn ngon về mà ăn đỡ thèm thôi, hu hu!"

Giọng điệu cô lên xuống có nhịp, ai nghe cũng phải khen là có cảm xúc, dùng cách tự hạ thấp bản thân để tâng anh trai lên trời xanh, thành công khiến cái "đuôi" vô hình phía sau Khương Tử Lâm vểnh vút lên tận mây.

Thế là Khương Tử Lâm một lần nữa lại tha thứ cho đứa em gái chuyên làm khổ anh.

Tức giận tiêu tan, anh vừa lấy bát đũa ngồi xuống đối diện em gái bắt đầu cắm đầu ăn, vừa tranh thủ lúc gắp món để giải thích về nguồn gốc của bữa ăn thịnh soạn này.

"Còn nhớ cái bánh thịt thơm lừng không? Hôm trước anh mang về cho em ăn đó, em ăn một lèo ba cái, trong đó hai cái rưỡi là đáng lẽ dành cho bố mẹ mình đó!"

- Nhắc đến đây, chỉ số tức giận của Khương Tử Lâm  lại bắt đầu tăng vọt, anh phải hít sâu thở đều một lúc mới bình tĩnh lại, rồi tiếp tục: "Mấy món hôm nay cũng là tuyệt tác của ông chủ đó, thực ra đây là cơm cữ, chuyên dành cho sản phụ sau sinh ăn.

Anh gặp may thôi, hôm qua lúc họ đang bàn chuyện bán cơm cữ thì anh tình cờ có mặt, nên cùng mấy người khách nữa tranh thủ "ké" được một phần. Em nói xem, vận may của anh có phải đúng là mệnh ăn hàng trời ban không?!"

Khương Tử Du cũng chẳng ngại tăng giá trị cảm xúc, giơ cả hai ngón tay cái lên khen nức nở:

"Vận may này sao có thể không tính là tốt được chứ, anh đúng là đỉnh của chóp!"

"Nhưng mà…" – Cô bé bỗng chuyển giọng – "Thì ra hôm qua anh cũng đi mua bánh thịt đó hả? Còn nói dối là đi net, rõ ràng người anh toàn mùi thịt, thế mà còn không chịu nhận. Hừ, em còn là em gái anh yêu quý nhất nữa không đây?"

Nói rồi, cô khoanh tay, quay mặt sang chỗ khác, tỏ rõ sự giận dỗi.

Cô thật sự tức đó! Muốn anh bù đắp cho mình, ít nhất năm cái bánh thịt! Không, phải mười cái mới đủ!!!

Nhưng kết quả là…bù đắp thì đừng mơ, nhưng đưa cô đến "căn cứ bí mật" của anh thì được. Đến lúc đó muốn ăn gì tự mua, chẳng phải càng tự do, càng sướng sao?

Khương Tử Lâm lạnh lùng đưa ra lựa chọn duy nhất.

Khương Tử Du thấy cũng có lý. Nghe nói ông chủ họ Vương kia còn bán cả bánh bao nhỏ và sữa đậu nành, bánh bao thì giới hạn số lượng, còn sữa đậu thì vừa làm xong uống là ngon nhất. Thế nên cô không suy nghĩ nhiều mà đồng ý ngay, thậm chí còn đặt báo thức, thề rằng ngày mai nhất định sẽ ăn được bánh thịt, tiểu long bao và sữa đậu lạnh do chính mình mua!

Còn bây giờ thì ăn thôi!

Ánh mắt hai anh em lại dán vào bàn đồ ăn đã bị ăn hơn nửa, bốn mắt nhìn nhau, trong không khí như có tia lửa điện nổ lép bép, không khí cực kỳ căng thẳng.

10 giây sau, hai người cùng thu lại ánh nhìn, lại tiếp tục đắm chìm trong thế giới mỹ thực.

Chỉ thỉnh thoảng sẽ chia sẻ vài cảm nhận, kèm theo mấy câu tranh giành nho nhỏ:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!