"Á??" Hứa Hoan nghi ngờ mình có chút thiên phú nhà tiên tri trong người. Nếu không thì tại sao vài phút trước vừa nói với khách hàng rằng Cơ Tinh Lan "tạm thời" không có ý định mở cửa hàng, vài phút sau nhân vật chính của chủ đề lại rụt rè tiến lên thương lượng với cậu chuyện có nên mở cửa hàng hay không?
Sự nhận thức này khiến cậu rơi vào im lặng kéo dài.
Nếu trí nhớ cậu không sai, thân phận của Cơ Tinh Lan ở giới tu chân là Ma Tôn đúng không, đó là kẻ đứng đầu Ma giới đấy.
Mặc dù theo lời hắn nói, toàn bộ giới tu chân đã bị "ăn mòn" bởi Linh Mạng, tu chân giả ai nấy đều là mọt mạng, không còn phong khí đánh giết nữa nhưng hắn vẫn là biểu tượng sức chiến đấu bên đó.
Bây giờ, cựu biểu tượng sức chiến đấu giới tu chân đến nói với cậu muốn mở một cửa hàng giống như Vương ngự trù và những người "bình thường" khác, còn thương lượng với cậu nên mở loại cửa hàng gì,... rất ảo diệu.
Hứa Hoan vẫn còn hoang mang, nhưng người đưa ra ý tưởng này lại càng suy nghĩ càng thấy việc này khả thi.
Cơ Tinh Lan bày tỏ hắn cũng có sự cân nhắc của riêng mình.
Thật vậy, mỗi ngày quấn quýt bên Hứa Hoan, đối phương làm gì hắn làm theo cái đó, đối phương đi đâu hắn theo đến đó, khiến đáy lòng hắn luôn luôn sản sinh cảm giác hạnh phúc kín đáo.
Nhưng một khi cuộc sống nhàn rỗi kéo dài, khi thỉnh thoảng chỉ có một mình, hắn lại nảy sinh cảm giác trống rỗng lơ lửng rồi rơi vào sự nghi ngờ bản thân không thể giải thích được.
Hoan Hoan có thấy hắn phiền phức không?
Hoan Hoan có thấy hắn quá bám người, không độc lập không?
Hoan Hoan có thấy hắn quá vô vị, ở cùng hắn lâu thiếu sự tươi mới không?
Mặc dù không muốn thừa nhận, Cơ Tinh Lan biết hắn thực ra cũng là một thành viên bị "ăn mòn" bởi Linh Mạng. Hơn nữa khi hắn vẫn còn là một chú mèo đen nhỏ, đã thành thạo các kỹ năng lướt mạng. Có một thời gian còn đặc biệt mê mẩn việc đăng bài cầu cứu cư dân mạng về những điều không hiểu nữa.
Lời nói của cư dân mạng, cộng thêm những lời hắn thỉnh thoảng nghe các cô chú trong làng "tâm sự chuyện nhà" khiến hắn không kìm được đánh đồng trạng thái cuộc sống hiện tại của mình với "ăn bám".
Việc ăn ở của hắn đúng là một tay Hứa Hoan lo liệu nhưng họ đã thương lượng trước rồi, tiền thuê thu được từ người thuê hai người mỗi người một nửa. Hứa Hoan cũng chuyển một nửa tiền thuê nhận được mấy tháng trước vào thẻ của hắn, đơn giản thô bạo không cho phép từ chối.
Nhưng Cơ Tinh Lan bản thân không theo đuổi hưởng thụ vật chất. Ăn ở toàn bộ giải quyết ở Nhà Nhỏ Ngập Nắng, ngay cả mua sắm online cũng chưa từng. Tóm lại là rất dễ nuôi, cho gì ăn nấy, không ăn cũng được, dù sao đã tuyệt thực từ lâu rồi.
Thế là hắn không cần hỏi ai cũng biết rõ trong lòng, hình ảnh của hắn trong mắt người ngoài rất có thể là kiểu người đáng thương không có việc làm, không thu nhập, vô gia cư, hoàn toàn dựa vào Hứa Hoan nuôi sống.
Có phải ăn bám hay không thì chưa nói, cùng lắm là xì xào trong lòng, chắc chắn không dám hỏi trước mặt họ.
Vì vậy để phá vỡ ấn tượng cố hữu này, Cơ Tinh Lan cảm thấy mình vẫn nên tìm việc gì đó mà làm.
Đã từ giới tu chân đến thế giới hiện đại, Tháp Thông Thiên Ma Vương cũng thuận theo trào lưu thời đại, tự chọn trở thành một tòa nhà nhỏ bình thường, vậy hắn, người từng làm Ma Tôn, nhập gia tùy tục mở một cửa hàng chắc không có vấn đề gì chứ?
Hắn nói hết ý nghĩ của mình cho Hứa Hoan nghe. Trong khi kinh ngạc vì nội tâm Cơ Tinh Lan lại nhạy cảm đến vậy, Hứa Hoan cũng nhanh chóng đồng tình với lời hắn nói.
Chỉ là muốn mở một cửa hàng trong Nhà Nhỏ Ngập Nắng thôi chứ có phải không mở được đâu. Cả tòa nhà là của hắn mà, ngay cả khi mở một cửa hàng cực kỳ ít người hỏi đến cũng có toàn bộ người thuê trong tòa nhà bao gồm cả cậu bảo kê cho hắn chứ!
Mở đi! Ngay lập tức nhanh chóng đi mở!
Vậy bây giờ vấn đề đặt ra là, người nào đó ngoài đánh đấm ra còn lại không giỏi việc gì khác, rốt cuộc thích hợp mở loại cửa hàng gì?
Dù thế nào cũng không thể liên kết người đàn ông trước mặt với người cần nhiệt tình hô to "hoan nghênh quý khách" được.
Haha, chẳng lẽ dạy người dân Trái Đất tu tiên sao?
Kế hoạch nhập khẩu nhân tài Ma giới?
"Ưm... Đề nghị của Hoan Hoan hình như cũng không phải là không được?" Đôi mắt đang phiền muộn của Cơ Tinh Lan sáng lên, cho Hứa Hoan một ánh mắt khen ngợi "em thật thông minh quá đi".
Hứa Hoan lúc này mới phát hiện, vừa nãy suy nghĩ quá nhập tâm, thậm chí đã nói ra lời thầm trong bụng.
Lại còn bị đối tượng của lời thầm chấm điểm ngay tại chỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!