Lúc Lý Căn đến, Hoàng Đan vẫn chưa ngủ, đang ngồi hóng gió trong sân, cậu đã quen với quy luật sau mười giờ mới vào nhà ngủ, mát mẻ hơn không ít.
Trước 10 giờ muốn ngủ cũng không ngủ được, sau lưng nóng đến bốc hơi.
Sống ở một nơi ngủ bằng chiếu trúc, quạt hương bồ, xoay người một chút thì giường đã kêu kẽo kẹt kẽo kẹt, Hoàng Đan không chịu được, cậu là thể chất kháng lạnh, sợ nóng.
Nếu đến đây vào mùa đông, chắc chắn Hoàng Đan sẽ rất dễ chịu.
Chủ yếu cũng là vì không có việc gì làm, đây là mùa tương đối thanh nhàn của nông dân.
Hoàng Đan ngồi ghế trúc ngắm bầu trời đầy sao, đêm nay không chỉ hóng gió, cậu còn đang chờ người.
Ngoài sân thình lình có tiếng đập cửa, cậu hỏi, "Ai thế?"
Có thanh âm đáp lại, "Anh.
"Lông mày Hoàng Đan hơi nhướng lên, người đến rồi. Cậu đứng dậy đi mở cửa, ló đầu ra, mùi thuốc lá 7 -up xông vào mũi, người đàn ông đứng ở cửa phun khói,"Anh hả, đã trễ thế này, anh đến đây có việc gì sao?"
"Buổi tối anh muốn cùng cậu…… Đệch, trước cửa nhà cậu sao toàn phân gà thế hả?
"Lý Căn không ngừng chà giày vào ngạch cửa, phân gà dính trên đế giày liều mạng bám chặt không buông, nhưng cuối cùng vẫn bị chia cắt khỏi đế giày. Hoàng Đan nói,"Em cho gà ăn ở trước cửa."
Lý Căn, "……"
Hoàng Đan hỏi, "Anh ơi, vừa rồi anh nói cái gì?"
Lý Căn nói, "Buổi tối anh muốn ngủ với cậu."
Hoàng Đan nói, "À."
Cậu xoa xoa cái mũi hỏi, "Anh tắm chưa?"
Lý Căn bước qua ngạch cửa, liếc mắt nói, "Sao thế, không tắm thì không thể lên giường cậu sao?"
Hoàng Đan nói, "Em cũng chưa tắm."
Lý Căn, "……"
Hắn bỗng nhiên cong lưng, mũi chạm vào tóc Hoàng Đan, "Anh nói nha sao đầu cậu hôi thế, trên người cũng vậy, hôi lắm, mau đi tắm rửa đi, tắm sạch sẽ rồi ngủ."
Hoàng Đan co rút khoé miệng.
Rốt cuộc là ai đang mượn giường ai thế hả? Tui còn chưa chê mùi thuốc trên người anh đâu, anh còn dám ghét bỏ tui nữa hử.
Trước lúc trời tối Hoàng Đan đã gánh nước từ đê sông về rồi rót vào lu, tạp chất sẽ chậm rãi lắng xuống dưới đáy lu, nước trong hơn nhiều, còn có vị ngọt mát, cũng chỉ nơi nông thôn ở niên đại này mới có thể uống được.
Ánh trăng sáng trong, nhà kho nhỏ phía tây sân thỉnh thoảng vang lên vài tiếng vang thanh thúy, 2 - 3 chú gà cá biệt có tâm sự, mất ngủ, đang phá hoại ở đó.
Hoàng Đan mang thùng nước ra, ngồi xổm trên mặt đất lấy gáo múc nước xối lên người.
Lý Căn xoa chân ngồi trên ghế trúc, nửa người khom về phía trước, khuỷu tay chống lên đầu gối, đóm thuốc lúc tắt lúc sáng.
Tình huống này thấy thế nào cũng kì quái vô cùng.
Ào——
Hoàng Đan xối non nửa thùng nước vào đầu, nước chảy xuôi theo lọn tóc, mất trật tự nhỏ giọt lên vai cậu, rồi lăn xuống ngực và lưng, tích tách rơi, biến vùng đất dưới chân cậu trở thành vũng bùn ẩm ướt.
Lý Căn nhìn thanh niên đưa lưng về phía mình, lưng gầy, toàn thân cũng chả có mấy gram thịt, không có gì để nhìn, hắn rít một hơi thuốc, tầm mắt không tự giác mà dừng ở hai vùng trắng trắng mềm mềm nọ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!