Chương 50: Đã tìm được kẻ nhìn lén?

Nửa đêm hơn ba giờ, trong cư xá tối như hủ nút, mèo đêm đi kiếm ăn đều mệt rã rời đang ỉu xìu trở về trong ổ.

Ban công lớn một mảnh yên tĩnh, chó đen chắc lại bị kê đơn.

Nửa người Hoàng Đan nghiêng về phía trước, cậu đem đầu thò đến bên ngoài cửa sổ, chăm chú nghe động tĩnh trong phòng.

Là ai?

Người thứ nhất Hoàng Đan nghĩ đến chính là Lý Ái Quốc, ông ta có chìa khóa, có thể thừa dịp mọi người đều ngủ, thoải mái ra vào phòng này.

Người thứ hai là……

Hoàng Đan dừng lại, còn lại ba người bên trong, Trần Thanh Thanh sớm đã được cậu loại trừ nên hiện tại chỉ còn chị Trương và Vương Hải, hiềm nghi người sau càng lớn hơn một tý.

Bởi vì cậu thông qua bột huỳnh quang nữ sinh viên rắc, phát hiện dấu chân lưu lại dưới đất là size giày lớn của nam giới.

Mà đêm đó Vương Hải lại đi giặt giày.

Nếu là trùng hợp thì cũng thật trùng hợp quá rồi.

Hoàng Đan lại có dao động ngắn ngủi, thật là vậy sao? Có thể chỉ là một chút trùng hợp thôi hay không?

Phán đoán lúc này của cậu bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi thế giới này, thật giả rất khó phân định.

Ở thế giới trước, đối với manh mối của người tình nghi thì trong đó manh mối của bà chủ Đới là rõ rệt nhất, lúc đầu Hoàng Đan cảm giác không phải nhưng không nghĩ đến cuối cùng lại chính là cô ta.

Nhưng đó là thế giới trước không phải thế giới này.

Không nhất định sẽ đan xen giống nhau.

Lại cũng có khả năng là như thế.

Hoàng Đan còn cần phải tìm manh mối, mới có thể xác định lựa chọn được mục tiêu.

Hệ thống tiên sinh đã nói qua, kẻ nhìn lén không chỉ có một, cậu không thể điền thiếu, cũng không thể điền nhiều.

Thời gian một phút một giây trôi qua, toàn bộ phía sau lưng Hoàng Đan dần dần bị mồ hôi làm ướt nhẹp, cậu nháy mắt, một giọt mồ hôi từ trên mi mắt nhỏ giọt xuống bị gọng kính ngăn lại hơn phân nửa, còn thừa gần nửa thì run rẩy lướt qua má.

Giang Hoài đã đến phòng khách, Hoàng Đan biết, bọn họ trong coi trước sau, người trong phòng có chạy đằng trời cũng khó thoát.

Đúng lúc này, Hoàng Đan nghe thấy tay nắm cửa ban công bị cầm lấy, âm thanh nhẹ nhàng chuyển động, cậu lập tức liền chống đỡ bệ cửa sổ nhảy qua.

Cửa mở ra, một cái bóng đen đi ra đối mặt chính diện với Hoàng Đan.

Bóng đen phát ra âm thanh kinh hãi.

Ngay sau đó, mũi Hoàng Đan bị đánh trúng, kính mắt bay xa, cậu đau ngồi xổm trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ chảy ròng, hai tay lại nắm chặt chân của bóng đen.

Bóng đen tránh thoát không ra, lấy một cái chân khác đạp cậu.

Hoàng Đan la lên một tiếng.

Bóng đen kinh hãi, cầm một cây mã tấu trong túi hướng Hoàng Đan đâm tới.

Giang Hoài đang chận cửa phòng khách nghe được tiếng động xen lẫn tiếng la, hắn bước nhanh chạy vào buồng vệ sinh, nháy mắt nhảy qua cửa sổ.

Sau một tiếng răng rắc vang lên, bóng đen hét thảm thiết.

Giang Hoài đạp sau lưng bóng đen một cái, hắn ngửi được mùi máu tươi nên hỏi Hoàng Đan:"Thế nào? Bị thương chổ nào?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!