Chương 8: (Vô Đề)

Đàm Nghiên không có lòng hiếu kỳ, cũng không giỏi giao tiếp, sau khi ghi nhớ tên của vài người bạn cùng phòng thì tiếp tục vùi đầu học trước bài mới.

Trong các môn học cơ bản, các môn như tư tưởng chính trị, giải phẫu cơ thể người hay tâm lý học còn tạm ổn, không đòi hỏi nhiều về nền tảng cá nhân, chỉ cần chịu khó học thuộc là được. Nhưng đến các môn tiếng Anh, toán cao cấp, vật lý cơ bản, lý thuyết cơ học, kiến thức cơ bản về máy tính và lập trình thì anh hoàn toàn mù tịt, mở sách ra chỉ thấy toàn ký hiệu rối tung như thiên thư, chẳng nhận ra nổi thứ gì.

Nào còn tâm trí để giao lưu với bạn học mới, Đàm Nghiên lấy điện thoại ra nhắn tin cho Kiều Tri Học. Vì trong ký túc xá không tiện gửi tin nhắn thoại, mà lại chưa quen với bàn phím Pinyin, anh đành dùng chức năng nhập liệu bằng chữ viết tay, cẩn thận viết từng nét một.

[Đàm Nghiên]: (hình ảnh)(hình ảnh)(hình ảnh)(hình ảnh)(hình ảnh)(hình ảnh)(hình ảnh) Mấy môn này tôi không hiểu.

Anh nói "không hiểu" thì nghĩa là một chữ cũng không biết.

[Kiều Tri Học]: Tối nay đến chỗ tôi tự học, tôi giảng bài cho.

Đàm Nghiên lúc này mới thoáng yên lòng. Nghe nhóm nghiên cứu nói, đồng chí Tiểu Kiều mới hơn 30 tuổi đã là giáo sư hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sĩ. Nghe bảo anh ta là một thiên tài, 12 tuổi đã nhảy cóc lên đại học, 20 tuổi tốt nghiệp tiến sĩ, 24 tuổi bắt đầu quan tâm đến công nghệ quốc phòng, rồi học lại từ đầu. Chỉ trong hai ba năm đã vươn lên hàng ngũ tinh anh trong ngành, được Bộ An Ninh Kỹ Thuật Quốc Gia đặc cách tuyển vào nhóm nghiên cứu.

Tổ trưởng của dự án "lỗ hổng" không phải Kiều Tri Học, nhưng anh ta lại là thành viên chủ chốt. Kiến thức hiện tại không thể giải thích hiện tượng "lỗ hổng", cần có tư duy đột phá. Các giáo sư lớn tuổi thường bị hạn chế bởi tư duy cố hữu, trong khi Kiều Tri Học có góc nhìn linh hoạt nhờ nền tảng học thuật đa dạng, có thể thoát khỏi lối tư duy truyền thống để tiếp cận vấn đề.

Chính nhờ sự sáng tạo táo bạo của anh ta mà nhóm nghiên cứu mới có thể chế tạo ra thiết bị ngăn chặn sự lan rộng của "lỗ hổng".

Có Kiều Tri Học đích thân phụ đạo, Đàm Nghiên rất yên tâm.

Thực tế là ngay sau khi đặt điện thoại xuống, Kiều Tri Học lập tức gọi điện cho các giáo viên phụ đạo của Đàm Nghiên để hỏi về tiến độ học tập của anh. Nghe nói anh mới chỉ ôn tập xong toán cấp hai, trình độ tiếng Anh tối đa tương đương cấp trung học cơ sở hiện nay, anh ta lập tức thấy đau đầu.

"Tại sao học toán lại chậm thế? Không phải trước đây anh ấy đã học cấp hai rồi sao?" Kiều Tri Học cầm xấp tài liệu giảng dạy được biên soạn riêng cho Đàm Nghiên lên xem, "Mấy bài tập này…"

Anh ta bắt đầu cố gắng nhớ lại cách mình học toán hồi nhỏ. Hình như là năm lớp hai tiểu học, anh ta mượn toàn bộ sách giáo khoa của ông anh họ đang học cấp ba, xem lướt qua một lượt, rồi trực tiếp đi thi tốt nghiệp cấp hai…

"Ơ? Mấy thứ này cần dạy sao? Không phải chỉ cần xem qua là hiểu à?" Kiều Tri Học lật giở tài liệu giảng dạy, hoàn toàn không thể hiểu nổi Đàm Nghiên không hiểu chỗ nào.

Càng là thiên tài, càng không giỏi dạy học, vì họ vĩnh viễn không thể hiểu được nỗi khổ của người thường, càng không biết bắt đầu giảng từ đâu.

Bên này, Đàm Nghiên giống như thường ngày ở Sở Quản Lý Trị An, sau khi sắp xếp lại giường chiếu và chào hỏi từng bạn cùng phòng xong liền chuyên tâm vào việc học. Chỗ nào không hiểu thì đánh dấu lại, chỗ nào hiểu thì ôn trước một chút, chăm chỉ học thuộc để tiết kiệm thời gian dành cho các môn yếu hơn.

Đàm Nghiên là trẻ mồ côi, sau khi học xong cấp hai do nhà nước hỗ trợ thì không còn tiền để tiếp tục học. Anh chỉ có một mình, không có cha mẹ kỳ vọng, càng không chịu áp lực học tập. Không có tiền, anh đành phải chọn một con đường khác.

Vậy nên dù chỉ có bằng cấp hai, điều đó không có nghĩa là Đàm Nghiên không biết cách học. Cả trí não lẫn cơ thể anh luôn duy trì trạng thái trẻ trung nhất, sau hai tháng học cấp tốc, anh đã nắm được phương pháp học tập phù hợp với mình.

Trong lúc anh vùi đầu vào sách vở, năm người bạn cùng phòng vì tò mò về sinh viên chuyển trường này mà trông có vẻ cũng đang học bài, thực chất đang bàn luận rôm rả trong nhóm chat.

[Năm ngôi sao]: Tân sinh viên trông non quá, tôi ngồi ngay bên cạnh bạn mới đây, mấy ông có để ý tay bạn mới không? Không hề có vết chai, da mềm mịn cứ như bóp nhẹ là ra nước, nhìn giống hệt cậu ấm nhà giàu.

[Tư Thế Quân Nhân Chuẩn Chưa]: Cậu ấm nhà giàu mà chọn vào lớp mình? Tự tìm ngược à?

[Siêu Mong Chờ Được Lái Phi Cơ]: Tôi chịu thua, trông bạn mới non quá, mấy ông nói xem tôi chọc chọc mặt bạn mới được không? Nhưng mà tôi sợ lỡ tay làm rách da mất!

[Chúng Sinh Phàm Tục]: @Siêu Mong Chờ Được Lái Phi Cơ, cúi xuống lật cuốn "Giải phẫu cơ thể người" ngay trước mắt ông ra xem, học cho kỹ vào, xem thử có đâm rách được không!

[Chính Khí Lẫm Liệt]: Mọi người đừng đoán mò, muốn hiểu một người không thể chỉ trong ngày một ngày hai, phải tiếp xúc nhiều hơn mới có cái nhìn cụ thể. Tôi cảm thấy Đàm Nghiên là người có năng lực chấp hành rất mạnh, lại có tinh thần cầu tiến, mọi người nhìn xem cậu ấy đã viết nửa cuốn ghi chép tư tưởng chính trị rồi kìa.

[Tư Thế Quân Nhân Chuẩn Chưa]: @Chính khí lẫm liệt, lớp trưởng đừng đùa nữa, người ta chỉ đang nhồi nhét cho kỳ thi mở sách thôi.

[Năm ngôi sao]: Tôi chỉ quan tâm đến việc bạn mới đẹp trai đến mức có thể đi làm ngôi sao. Đám sao nam hot bây giờ còn không bằng cậu ấy.

[Siêu Mong Chờ Được Lái Phi Cơ]: Đó là do bọn họ trông ẻo lả quá, chỉ có mấy em gái mới thích, chứ đàn ông con trai bình thường ai mà mê nổi. Tân sinh viên tuy có vẻ non nớt nhưng không hề yếu đuối, trông sáng sủa đấy chứ.

[Tư Thế Quân Nhân Chuẩn Chưa]: Thôi đi, từ lúc bạn mới vào cửa đến giờ, ngoài mấy câu trả lời lớp trưởng thì chỉ nói đúng tên mình, còn lại nửa câu cũng không thèm nói, tôi sắp nghi ngờ cậu ấy bị tự kỷ rồi, sáng sủa gì chứ.

[Chúng Sinh Phàm Tục]: Tiếng phổ thông của bạn mới khá ổn, nhưng có vẻ như mới bị ép sửa khẩu âm gần đây. Không nói chuyện nhiều chắc là sợ nói nhiều sẽ lộ giọng. Tôi vừa ghi âm lại giọng nói của bạn mới, đưa vào phần mềm phân tích, sơ bộ xác định phạm vi sinh sống của bạn mới thuộc các tỉnh Đông Bắc, Nội Mông, Hà Bắc, Sơn Đông.

[Năm ngôi sao]: Phần mềm gì mà lợi hại vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!