"Ý ông là sao? Hỏi kiểu gì?" Khâu Tề Chính hỏi.
"Thì hỏi thẳng thôi, bạn bè trong game không phải nhắn tin được à?"
Khâu Tề Chính gật đầu, lập tức gửi tin cho Thôi Hòa Dự:
[Là ông thật sao? Bọn tôi tỉnh lại rồi, đang rất lo cho ông.]
Chẳng mấy chốc, nhân vật của Thôi Hòa Dự trả lời tin nhắn:
[Hahahahahaha, tôi đang chơi vui lắm, ông không biết ở đây tôi sướng thế nào đâu. Tôi nghĩ gì thì trong tay liền xuất hiện cái đó, muốn có sức mạnh gì thì liền có sức mạnh đó, ở đây tôi chính là thần! Muahaahahahahaha!]
Mọi người đần thối mặt: "…"
Khâu Tề Chính lo lắng nhắn lại:
[Nhưng công ty game đã khởi động hệ thống "quét dọn", đang dọn sạch các phần mềm hack.]
[Cho họ dọn, dọn thắng được tôi mới là giỏi!]
Mọi người: "…"
"Để tôi." Lương Hiển giành lấy máy tính từ tay Khâu Tề Chính:
[Ông chỉ chơi được trong game này à? Hay có thể tiến vào toàn bộ internet?]
[Bây giờ thì chưa mạnh tới thế, nhưng một ngày nào đó chắc chắn sẽ mạnh hơn!]
Lương Hiển mỉm cười nhạt, mười ngón tay gõ liên hồi trên bàn phím, nhanh chóng gõ một đoạn dài:
[Không có cái gọi là "một ngày nào đó" đâu. Hành vi của mày đã vi phạm Luật An ninh mạng, thêm việc sử dụng dị năng để xâm nhập hệ thống nội bộ của công ty game và chỉnh sửa dữ liệu lõi, mày đã vi phạm Luật Bảo vệ bí mật thương mại. Bộ An Ninh Kỹ Thuật Quốc Gia sẽ không đứng ra bảo vệ mày. Sau khi mày ra ngoài, chờ đón mày sẽ là án tù có thời hạn từ mười đến hai mươi năm. Không có máy tính, mày dùng dị năng kiểu gì?
PS:
Tao là Lương Hiển.]
"Thật sự bị xử phạt nặng vậy sao?" Tần Lực hỏi.
"Tôi bịa đấy." Lương Hiển mặt lạnh nói, "Có dị năng thì muốn làm gì thì làm à? Còn luật pháp, còn trật tự không? "Thế giới thực có thể sử dụng dị năng" không phải là tin vui, mà là sự ràng buộc. Cả thế giới chỉ có bảy người chúng ta có dị năng, nếu bị phát hiện, chúng ta sẽ trở thành tiêu điểm tranh cãi.
Chúng ta đều là quân nhân của quốc gia, gìn giữ hòa bình thế giới, bị ràng buộc bởi quốc gia, tổ chức. Chỉ như vậy, xã hội mới bớt nghi kỵ chúng ta. Giống như V* kh* h*t nh*n, dù uy lực lớn, nhưng được nhà nước quản lý, người dân mới cảm thấy tự hào và an tâm, chứ không phải sợ hãi.
Luật pháp của quốc gia, yêu cầu của tổ chức, đối với chúng ta không chỉ là trói buộc, mà còn là sự bảo vệ. Những gì chúng ta làm bây giờ, mỗi lần tiến vào "lỗ hổng" cứu thế giới đều có ghi hình lại. Nếu mai sau bị nghi ngờ, những hình ảnh ấy chính là liều thuốc an thần cho dân chúng. Nhưng nếu hành vi của Thôi Hòa Dự bị phát hiện, đó sẽ trở thành bằng chứng cho việc lạm dụng dị năng. Lúc đó chúng ta có nói gì cũng vô ích, chỉ khiến dân thường thêm sợ hãi.
Đến lúc đó, có thể chúng ta sẽ bị giam cầm, trở thành cái cớ để nước khác công kích Hoa Quốc, thậm chí là bị kẻ xấu lợi dụng!"
Lời của hắn khiến các thanh niên lặng đi. Lúc mới biết mình có thể dùng dị năng trong thế giới thực, ai nấy đều hào hứng. Nhưng giờ, họ buộc phải đối mặt với hiện thực.
"Tôi từng nghe một tiền bối làm cùng nói một câu," Đàm Nghiên chậm rãi lên tiếng, "Sợi dây níu cánh diều không phải là ràng buộc, mà là để bảo vệ nó khỏi rơi xuống."
Nếu không có sợi dây, xã hội sẽ loạn.
"Nói hay lắm," Bộ trưởng Vu gật đầu tán thưởng, "Tôi hiểu, sức mạnh dễ khiến người ta mê muội, khiến lòng người phình to, nhưng sức mạnh tuyệt đối không bao giờ là lý do cho hành vi tùy tiện. Nếu mỗi lập trình viên giỏi đều đi làm hacker, thì thế giới mạng sẽ tràn đầy virus mà chẳng có tường lửa.
Các cậu là người bảo vệ của quốc gia, càng không được phép làm gương xấu. Nếu có ai trong số các cậu dám lợi dụng dị năng để vi phạm luật pháp, gây tổn hại đến tính mạng, tài sản của nhân dân, thì người đó sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Các cậu đều là nhân tài xuất sắc, tôi mong mình sẽ không thất vọng."
"Rõ!" Sáu người đồng thanh đứng nghiêm, đồng loạt giơ tay chào Bộ trưởng.
Đàm Nghiên trịnh trọng nói: "Thật ra tôi không mong dị năng có thể dùng trong thế giới thực, nhưng một khi đã có, tôi hy vọng nó có thể phục vụ cho đất nước. Nếu có ai dùng dị năng của mình để vi phạm luật pháp, tôi nguyện làm lưỡi dao của quốc gia."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!