"Gửi đến lãnh đạo kính mến: Tôi chân thành…"
Bộ trưởng Vu nhìn bản báo cáo viết tay, xem được một lúc thì đưa tay lên dụi mắt.
"Dụi mắt không tốt đâu, dễ bị loạn thị," Kiều Tri Học nói, "Lúc mỏi mắt thì nên làm bài tập bảo vệ thị lực, cố gắng tránh dụi mắt."
Bộ trưởng Vu cười khẽ: "Không già không được, bắt đầu bị lão thị rồi, chắc phải sắm một cái kính lão mang theo thôi."
Kiều Tri Học tò mò nhìn bản báo cáo trên tay ông: "Đàm Nghiên… vừa trở về hiện thực là vội vã viết đơn gửi cho ngài liền, có phát hiện quan trọng gì à?"
Không chỉ Kiều Tri Học mà tất cả những người có mặt đều tò mò, ai nấy đều rướn cổ nhìn về phía bức thư.
Lần này hành trình xuyên qua "lỗ hổng" kéo dài đặc biệt lâu, hơn nữa số người vào rất đông, Bộ An Ninh Kỹ Thuật đã chuẩn bị tâm lý cho việc có thể tổn thất nhân tài ưu tú.
Trong lúc mọi người đang nôn nóng chờ đợi, thì một "lỗ hổng" khác xuất hiện ở nơi khác. Bộ trưởng Vu lập tức cử người đi khống chế khu vực lây lan của "lỗ hổng", mọi người sốt ruột đứng chờ trước bia mộ.
Sau khi thiết bị duy trì ổn định được hai tiếng, Bộ trưởng Vu đang định triển khai phương án sơ tán khẩn cấp trong nội thành B thì đột nhiên có bảy người và một con nai nhỏ có đôi mắt to tròn sạch sẽ rơi ra từ bia mộ.
Con nai nhỏ thấy một đám người xa lạ vũ trang đầy đủ, sợ đến mức rụt vào lòng Đàm Nghiên, kêu "be be" liên tục, còn không ngừng dụi cổ anh, cầu xin được an ủi.
Nhìn thấy mọi người trở về an toàn, hơn nữa không ai có vẻ bị thương, Bộ trưởng Vu vô cùng xúc động. Nhưng ông không có thời gian tuyên dương những người anh hùng này, vì "lỗ hổng" thứ hai cần họ đến ngay.
Ngoài Đàm Nghiên tinh thần phơi phới, sáu người còn lại đều như vừa bị vét cạn sức lực.
Khi còn trong thế giới điện ly bức xạ thì không sao, vì xung quanh toàn là điện tử hoạt động mạnh, giúp họ khôi phục ý thức lực rất nhanh. Nhưng vừa trở về hiện thực, môi trường an toàn khiến cơ thể buông lỏng, lại nghe tiếng nai con kêu to, biết rằng nguy hiểm đã qua, tảng đá trong lòng mọi người cuối cùng cũng rơi xuống. Kết quả là chưa kịp nghe Bộ trưởng Vu nói "lỗ hổng" thứ hai gần đó, cả sáu người đã đồng loạt ngất xỉu.
Thật là…
Đàm Nghiên đặt con nai xuống, xoa đầu nó trấn an, nghe nói có "lỗ hổng" thì lập tức bày tỏ: anh vẫn ổn, có thể tiếp tục nhiệm vụ, nhưng đừng bắt mấy đứa nhỏ đi theo. Bọn chúng vừa mới thức tỉnh dị năng, trụ được tới giờ đã giỏi lắm rồi.
Mọi người lập tức chia thành hai nhóm: tổ y tế đưa sáu người đi kiểm tra, còn Đàm Nghiên theo Bộ trưởng Vu lên xe vũ trang, nhanh chóng đến địa điểm tiếp theo.
Con nai sống chết không chịu rời anh, Đàm Nghiên đành ôm nó lên xe cùng đi.
Xe được trang bị rất đầy đủ, bác sĩ tiến hành kiểm tra cho Đàm Nghiên, xác nhận cơ thể anh không có vấn đề gì lớn, chỉ hơi mệt và thiếu ngủ, cần bổ sung năng lượng.
Khi bác sĩ kiểm tra, Đàm Nghiên vừa truyền dinh dưỡng, vừa cau mày khó chịu viết một bản báo cáo ngay trên xe.
Vì đang làm nhiệm vụ, không ai mang theo giấy công văn, nên Đàm Nghiên đành xé vài tờ từ sổ tay ghi lý thuyết mang theo bên mình để viết, nội dung thuộc dạng tuyệt mật quốc gia.
Bộ trưởng Vu sau khi xem lướt qua báo cáo liền lập tức gấp lại, nhét vào trong ngực.
Đàm Nghiên nhanh chóng ăn chút gì đó, uống nước bổ sung rồi tranh thủ ngủ một tiếng trên xe vũ trang.
Khi đến nơi, anh giao con nai lại cho Từ Minh Vũ chăm sóc, trước khi rời đi còn nhẹ nhàng vuốt lông nó để trấn an.
Không ngờ con nai vốn ngoan ngoãn lại phát điên khi thấy Đàm Nghiên tiến về phía "lỗ hổng", vùng vẫy dữ dội trong tay Từ Minh Vũ.
Từ Minh Vũ là lính đặc chủng, vậy mà không giữ nổi một con nai cao có một mét, chỉ đành trơ mắt nhìn nó lao vút theo Đàm Nghiên, nhảy vào "lỗ hổng".
Mọi người: "…"
Kiều Tri Học: "Tiểu Từ, cậu cố ý hả?"
"Không, tôi không có…" Từ Minh Vũ khổ sở biện hộ.
Anh ta thật sự không biết phải giải thích thế nào. Cú đá vừa rồi của con nai suýt khiến anh ta nội thương luôn.
May mà Kiều Tri Học suy nghĩ thấu đáo, xét vấn đề toàn diện. Nghe Từ Minh Vũ phủ nhận, Kiều Tri Học lập tức bảo bác sĩ đi cùng kiểm tra cho anh ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!