"Con chào thầy Đàm ạ!"
"Con chào thầy Đàm ạ!"
Mười giờ sáng ngày Chủ nhật, bọn trẻ đúng giờ đến lớp đào tạo của Đàm Nghiên, đồng thanh chào hỏi.
Thầy Đàm đeo kính gọng vàng, trông lịch thiệp nho nhã. Chiếc sơ mi trắng tay dài che kín toàn bộ cơ bắp của anh, khiến anh giống hệt một giáo viên trẻ bình thường. Nếu đặt vào thời cổ, khoác thêm một chiếc áo dài, e rằng giống một thư sinh tay không bắt nổi gà.
Ai mà ngờ người từng là chiến lực mạnh nhất của đội dị năng, giờ lại mang dáng vẻ ôn hòa vô hại đến mức này.
"Chào các con." Đàm Nghiên mỉm cười, vẫy tay với bọn trẻ.
Nai con đứng phía sau anh, đôi mắt to trong suốt nhìn chăm chú các học sinh của Đàm Nghiên. Tất cả đều là đồng bối của nó, em trai em gái của nó, nó là đại ca!
Nai con kiêu hãnh ưỡn cổ lên.
Bọn trẻ rất tôn trọng đại ca nai con. Lúc mới đến lớp, đứa nào nhìn thấy nó cũng muốn sờ, muốn kéo gạc, hoặc leo lên cơ thể cao lớn của nó. Có đứa còn cưỡi trên lưng nó, cao hơn cả lưng ngựa chiến, vừa nhún vừa hô "Ya ya!".
Nhưng nai con là loại hươu gì? Có phải loại để người ta bắt nạt không?
Lúc bọn nhỏ định trèo lên lưng nó, nai con hơi rung mình một cái, hất văng cả đám đi. Đàm Nghiên chuẩn xác đỡ lấy đứa trẻ bay trong phòng học, tránh cho đám trẻ bị thương.
Mấy nhóc quậy khóc um trời, la hét kiểu: "Tao méc ba mẹ đánh mày! Méc thầy Đàm đánh hươu xấu xa!"
Đàm Nghiên là ai? Anh công bằng, nghiêm khắc, và thương nai con vô cùng. Anh tuyệt đối không dung túng bọn trẻ.
Anh đặt đứa nhỏ lên ghế, mặc cho nó khóc. Sau đó anh bước đến, nhẹ nhàng vuốt lưng nai con trấn an: đừng giận, ba sẽ không để ai bắt nạt con đâu.
Đàm Nghiên chỉ cần dỗ vài câu, nai con liền vui vẻ trở lại. Nó hôn lên mặt anh, là một đứa trẻ ngoan hạnh phúc trong vòng tay ba ba.
Đám nhóc quậy khóc to một trận, khóc chán thì đòi chạy về nhà. Nhưng Đàm Nghiên lập tức mở lá chắn, không cho ai chạy ra ngoài.
Lúc này đám nhóc quậy nghĩ: Không phải mình có dị năng sao? Đánh lại nó!
Thế nhưng dị năng của trẻ con… Tóm lại bị nai con đá nhẹ một cái liền nằm sõng soài trên bàn, sưng mũi bầm mặt, nghi ngờ nhân sinh.
Khi ấy, Đàm Nghiên nói với bọn trẻ: "Nai con không phải hươu bình thường. Nai con là thành viên đội dị năng, đã cứu vô số người ở dị giới, lập công không đếm xuể. Nai con là một chiến sĩ xuất sắc, các con được phép xem thường nai con vì nai con không phải con người. Tự tiện leo lên người mà không xin phép chính là thiếu tôn trọng. Thầy là người giám hộ của nai con, thầy sẽ không để chuyện đó xảy ra."
"Oa hu hu, sao hươu lại so với người được chứ?" nhóc quậy lại gào.
"Nai con không giống. Nai con là chiến sĩ mạnh nhất, xứng đáng được tất cả tôn trọng, chỉ là thời điểm chưa thích hợp để công khai mà thôi. Sẽ có ngày nai con được mọi người kính ngưỡng giống như thầy. Các em không biết đâu, đội ngũ dị năng các nước khác gọi nai con là "Thần Lộc Phương Đông", "Kỳ tích lớn nhất dưới các vị thần". Có Người dị năng còn xem như tín ngưỡng để cúng bái cầu nguyện."
"Nhưng… nhưng mà…"
"Không có nhưng nhị gì hết."
Thầy giáo trông có vẻ hiền lành nghiêm giọng: "Ở đây chỉ có phục tùng và thực thi. Các con sinh ra đã có dị năng, từng làm tổn thương người khác vì không kiểm soát được, may mắn vì còn nhỏ nên lực chưa mạnh. Nhưng các con rất nguy hiểm. Người lớn cầm dao hay súng đều biết mình đang cầm vật nguy hiểm, còn trẻ con thì không. Dị năng trong tay trẻ con, đôi khi còn nguy hiểm hơn cả kẻ xấu có ý đồ."
Bọn trẻ nín khóc.
"Kẻ xấu còn có mục đích, có thể dự đoán và phòng tránh. Còn các con chỉ vì chơi vui mà gây họa. Trong mắt thầy lúc này, các con là những cá thể mang vũ khí gây sát thương, không mục đích, không thể dự đoán, tâm lý bất ổn, có thể tấn công người khác chỉ vì phút chốc nóng giận. Các con phải nhìn thẳng vào năng lực của mình, học cách phục tùng và kiểm soát.
Đã bước vào lớp này thì các con không còn là trẻ con, mà là chiến lực dự bị của đội dị năng!"
Dứt lời, Đàm Nghiên gật đầu với học trò luôn đứng ngoan phía sau – Dương Mập.
Cậu nhóc mập mạp chín tuổi bước ra, tháo găng tay trắng bên phải, đặt bàn tay lên mặt bàn.
Cái bàn lập tức biến mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!