Tới gần tan học, điện thoại của Tần Hoan vang lên.
Là tin nhắn của Diệp Hiểu Hiểu.
—— (Anh Tần, trưa nay ắn cơm chung nhé, chỗ cũ á, cậu và Tiêu Mặc đi giành chỗ có gió trước đi.)
Tần Hoan xem xong, ngẩng đầu khỏi cuốn sách, vỗ vỗ Tiêu Mặc đang ngồi làm bài tập kế bên, "Trưa ra ngoài ăn cơm."
Hắn cười một cái, lại nói: "Đám Diệp Hiểu nói đi giành chỗ dùm."
Vừa nãy xem bài post thấy ngôn luận giúp y, biết được thái độ của mọi người đối với y không thay đổi, Tiêu Mặc đã không còn sợ nữa, cũng có đầy đủ dũng khí đối mặt.
Cho nên nghe nói xong, y không phản đối, "Được, chờ tớ làm hết đề này đã."
Mấy phút sau, y dẹp sách tham khảo rồi đứng lên, "Đi thôi."
Thân phận của hai người từ "Bạn cùng bàn" trở thành "Người yêu", nhưng hình thức ở chung cũng không hề thay đổi, khoảng cách cũng không kéo gần ngay lập tức, chỉ là mọi động tác lại càng thêm ăn ý hơn so với trước. Ngẫu nhiên đối mặt, cũng hơn được bầu không khí không ai có thể chen vào.
Ấm áp.
Chỉ có nhau.
Nhất Trung có ba căn tin, chia ra nằm ở ba lầu, căn tin số ba có thể tự gọi món, đám Tần Hoan thường hay ăn ở đây.
Còn năm phút mới tan học, cho nên người trong căn tin không nhiều lắm.
Dẫn Tiêu Mặc ngồi xuống, Tần Hoan đưa menu món ăn cho Tiêu Mặc, một tay lại chống má cười với Tiêu Mặc, "Chúng ta chọn trước đi, cậu muốn ăn gì?"
Thật ra Tiêu Mặc không hề muốn ăn, y cầm menu nhìn một vòng, cuối cùng đánh dấu trên chỗ nước lèo*. ( *là nước luộc thịt có nêm nếm.)
Tần Hoan nhìn, hỏi y: "Không muốn ăn hả?"
Tiêu Mặc nói: "Không đói bụng."
Tần Hoan nghĩ nghĩ, cũng không nói gì, chỉ là lúc đi đưa menu cho người nấu, bảo ông cho thêm mì và hai cái trứng vào trong.
—— Bạn trai gầy quá, phải ăn nhiều đồ có dinh dưỡng một chút.
Hừm, bạn trai.
Nghe êm tai ghê.
Nụ cười trên mặt Tần Hoan không ngừng được.
Lúc Dư Hải Dược dắt đám đàn em đi tới, liếc mắt liền thấy được Tiêu Mặc và Tần Hoan ngồi ở bên cửa sổ đang thấp giọng trao đổi.
Một đàn em kế bên anh nhận ra Tiêu Mặc, liền nhớ tới thái độ lúc đó của Dư Hải Dược với Tiêu Mặc, nhỏ giọng hỏi: "Anh Hải, đó là chị dâu mới đó, cần đi chào hỏi không?"
Dư Hải Dược nghe xong, dùng sức gõ vào đầu cậu ta một cái, "Đừng nói bậy bạ, biết chưa?"
Đàn em ôm đầu bị gõ trúng, im mất mấy giây, lại hỏi: "Vậy chị dâu mới là ai? Chẳng lẽ là người có khuôn mặt rất đẹp đó, tên…Đúng rồi, tên Khương Hàng?"
"Ai nói với mày thế?" Dư Hải Dược nghịch điếu thuốc trong tay, "Bây giờ không có chị dâu mới, tao muốn hưởng thụ độc thân."
Đàn em kinh ngạc nửa ngày, mới lên tiếng, "À."
Dư Hải Dược khoanh tay, đứng nhìn Tiêu Mặc và Tần Hoan một hồi, sau đó nhanh chóng chú ý tới tay của Tần Hoan nắm lấy tay của Tiêu Mặc dưới bàn.
Dù rằng buông tay ra rất nhanh, nhưng cái cảm giác tình tứ này vẫn còn đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!