Hai giờ rưỡi xế chiều, trận đấu tiếp tục bắt đầu.
Đầu tiên là chạy tiếp sức nữ 4x100m.
Ban ba người tham gia trận đấu là La Âm, Dư Ny, Tằng Ngôn và Tiết Tiêu Tiêu.
Đám người Hà Húc thay phiên cổ vũ cho các cô nàng, đều mong là các cô chạy mau nhất, vèo cái tới đích luôn, làm lớp vẻ vang.
Tần Hoan cũng kéo Tiêu Mặc qua để cổ vũ các cô.
Tiêu Mặc nghĩ tới bạn bè, bởi vậy cũng bỏ cuốn sách tham khảo và bài luyện tập xuống, đi đến trước nhất khán đài với Tần Hoan.
La Âm là người chạy đầu, cô thấy Tần Hoan và Tiêu Mặc, cười phất phất tay, la lên, "Anh Tần, cổ vũ thì xin hãy lớn tiếng chút."
Tần Hoan cười đồng ý, "Được."
Hắn nghiêng đầu nói với Tiêu Mặc: "Bạn cùng bàn, lát nữa phải hét khàn cả giọng nhé."
Tiêu Mặc nhìn La Âm trong sân đang cố vẫy tay với họ, lại nghe Diệp Hiểu Hiểu thương lượng với Tào Di Cảnh về khẩu hiệu cổ vũ ra sao, mạch suy nghĩ dần bay xa, không kìm được nhớ lại năm trước.
Giáo vận hội năm trước y đang làm gì?
Đúng rồi, hình như là tất cả mọi người không thích y, thầy cô tẩy chay y đầu tiên, y cũng lười để ý tới mấy người đó, chỉ có một mình mình đợi đến ngủ ở trong phòng học.
Hai ngày đều ngủ ở đó.
Nghĩ kĩ lại, là kể từ mùng 2 trở đi, năm thứ hai trở đi y liền không hề tham gia giáo vận hội lần nào nữa.
Ba năm, thật sự rất lâu.
"Cùng bàn ơi?" Tần Hoan đẩy nhẹ Tiêu Mặc một cái.
Tiêu Mặc lấy lại tinh thần, y quay đầu nhìn Tần Hoan.
Ánh mắt của Tần Hoan mang theo sự quan tâm, "Vừa rồi cậu làm sao vậy?"
"Không có gì." Tiêu Mặc lắc lắc đầu.
Y dừng lại một chút, lại nói: "Chỉ là nhớ lại một chuyện."
Tần Hoan nhìn Tiêu Mặc một hồi, bỗng nói: "Muốn ăn kẹo không? Hôm nay có kẹo cầu vồng và kẹo mút, cậu chọn một đi."
Tiêu Mặc trầm mặc vài giây, "Kẹo cầu vồng."
"Được." Tần Hoan nói: "Nhưng trước khi cho cậu, cậu phải xem tớ làm ảo thuật trước đã."
Diệp Hiểu Hiểu thính tai, nghe được những lời này của Tần Hoan, nhanh chóng bâu đầu lại, "Gì đó gì đó, anh Tần à, cậu muốn làm ảo thuật? Tớ cũng muốn xem."
"Không liên quan đến cậu." Khương Hàng đưa tay quay mặt của cậu ta lại, "Chuyên tâm xem trận đấu đi, cổ vũ đám La Âm."
Tiêu Mặc nhìn chằm chằm Tần Hoan, rất chuyên chú.
Tần Hoan thần bí cười cười, "Nhìn kỹ nha."
Hắn vươn tay, khẽ vồ một cái trong không khí, sau đó nhanh chóng nắm tay lại, lại thổi một hơi vào hai bên tay trái phải, tiếp theo hắn đưa tay đến trước mặt Tiêu Mặc, "Đoán xem kẹo ở trong tay nào?"
Tiêu Mặc nghĩ nghĩ, chỉ chỉ tay phải.
Tần Hoan nở nụ cười. hắn rút tay trái lại, chỉ để lại tay phải,, sau đó đưa lên phía trước, "Cậu tới xem đáp án đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!