Chương 34: Thủ đoạn phi thường

Edit

- beta: Axianbuxian12

Kỷ Kiêu sững sờ, không nghĩ tới điều Lộ Nhậm muốn nói lại là cái này.

Hắn nghĩ, hỏi: "Có phải vì chuyện mẹ của cậu không.

"Phỏng đoán này là rất tự nhiên, Phó Dao là em gái của chú Phó, mà Lộ Vinh cũng là con của Phó Dao. Cậu gặp mặt cháu trai, cũng không có gì không ổn. Lộ Nhậm gật đầu lại lắc đầu:"Phải, mà cũng không phải."

"Khoảng cách quá xa, tôi không nghe rõ nội dung bọn họ nói chuyện."

Lộ Nhậm nói đơn giản nội dung buổi chiều nghe được, đoán: "Tôi luôn cảm thấy, quan hệ của chú Phó và Lộ Vinh không bình thường."

"Cậu nghĩ nhiều rồi."

Lộ Nhậm đột nhiên ngẩng đầu, thấy biểu tình Kỷ Kiêu lạnh nhạt, mày hơi nhíu lại.

"Tại sao?"

Kỷ Kiêu nói: "Thời gian ở chung của cậu và chú Phó không nhiều, không hiểu rõ đâu.

"Hắn đứng dậy bắt đầu thu dọn bát đũa, cơ thể lộ ra kháng cự mãnh liệt. Lộ Nhậm không phục, đứng lên nói:"Chuyện chính tai tôi nghe thấy, không chắc là đúng hết, nhưng tốt xấu gì cũng phải điều tra một chút chứ?"

Kỷ Kiêu dừng lại, nhìn cậu: "Sao cậu hoài nghi chú Phó có quan hệ với Lộ Vinh, chú Phó là bố nuôi của tôi, là cậu của cậu."

"?

"Lộ Nhậm cứng họng trố mắt nhìn, trong phút chốc không thể tìm ra được manh mối từ đống logic kỳ quái này. Cậu hít sâu một hơi, muốn phân rõ phải trái:"Chuyện này không phải vấn đề tình cảm hay tín nhiệm. Lộ Vinh là tên ngụy quân tử, hắn ta gặp mặt chú Phó thúc, chắc chắn là có mục đích."

Kỷ Kiêu: "Không cần nhiều lời nữa, cậu không nên nghi ngờ con người chú Phó."

Nói xong câu này, Kỷ Kiêu xoay người, triệt để cắt đứt khả năng nói chuyện với Lộ Nhậm.

Lộ Nhậm ngồi im, đầu ngón tay cậu hơi run, rũ mắt xuống không nói gì nữa.

Dáng vẻ này của Kỷ Kiêu, Lộ Nhậm đã rất lâu không nhìn thấy. Lâu đến mức Lộ Nhậm thậm chí cho rằng đó chỉ là một cơn ác mộng.

Cậu đứng dậy, nhảy lên mép sân thượng, ngồi nhìn ra xa.

Khu cư dân đông đúc, từng ánh đèn lan tràn chiếu thành bầu trời đầy ánh sao.

Lộ Nhậm nhắm mắt lại, nghe thấy tiếng vui đùa của bọn trẻ bên dưới, tiếng người già đang nói chuyện, thế giới tràn ngập hơi thở cuộc sống như thế.

Cậu quay đầu lại, nhìn thoáng qua bóng dáng Kỷ Kiêu.

Lạnh lùng cứng nhắc, y như trong từng lần cốt truyện lúc trước, khi hai người đoạn tuyệt, Kỷ Kiêu cũng xoay người rời đi như vậy.

Lộ Nhậm nhíu mày, lấy điện thoại ra, trao đổi với Tiểu Quân: "Tiểu Quân, ta cảm thấy Kỷ Kiêu không thích hợp lắm.

"Tiểu Quân: [ Có phải cậu nghi ngờ hắn lại bị cơ chế tu sửa cốt truyện thao túng không? ] Lộ Nhậm:"Ừ, dựa vào khoảng thời gian ta quen biết Kỷ Kiêu này, hắn không nên phản ứng như vậy."

Tiểu Quân: [ Không loại bỏ khả năng này, lần trước ta đảo ngược thời gian đã dùng hết năng lượng, áp chế với cơ chế tu sửa cốt truyện đã yếu đi nhiều. ]

Lộ Nhậm càng nghe càng cảm thấy chuyện không ổn, nếu cơ chế tu sửa cốt truyện mạnh lên, người gặp nguy hiểm nhất chính là chú Phó.

Lộ Nhậm vốn cho rằng, sau khi lấy được sâm Hàn Ngọc chữa khỏi cho chú Phó. Cốt truyện chú Phó chết này hẳn đã qua, bây giờ xem ra vẫn chưa kết thúc, Lộ Vinh quả thực chính là quả bom ẩn mà.

Chú Phó là cao thủ, nhưng dưới uy lực của cốt truyện, ai biết có xảy ra chuyện gì xấu hay không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!