Chương 30: Nhiệm vụ bất khả thi?*

Edit

- beta: Axianbuxian12

Kỷ Kiêu đã tạm thời ở lại rồi, vấn đề sâm Hàn Ngọc lại vẫn chưa được giải quyết.

Sâm Hàn Ngọc có tại Bắc Châu

- nơi lạnh lẽo này mới có thể tìm thấy tung tích. Mặc dù Tiềm Long Các là cửa hàng có quy mô lớn như vậy, gần một năm cũng chỉ có được một củ sâm Hàn Ngọc trăm năm.

Chờ đợi thì không thực tế, để Kỷ Kiêu đi, càng không đáng tin.

Cốt truyện sụp đổ một lần đã hao hết tất cả năng lượng của Tiểu Quân, lại thêm lần nữa, thì không thể cứu vãn. Lộ Nhậm không thể không thận trọng.

Nhưng, cậu không có lý do gì ngăn cản Kỷ Kiêu.

Lộ Nhậm không thể nói cho Kỷ Kiêu những chuyện về trò chơi, về cơ chế tu sửa cốt truyện, đây là việc mà Tiểu Quân nhấn mạnh nhiều lần.

Lý do cụ thể còn rất huyền ảo, hậu quả lại chỉ có một.

Một khi Kỷ Kiêu sinh ra hoài nghi tính chân thật của thế giới này, toàn bộ cốt truyện sẽ sụp đổ lần nữa.

Không đi Bắc Châu được, với cái trình độ nghiệt duyên này, không biết sẽ gặp Nghiêm Chỉ lúc nào. Cho dù tránh đoạn thời gian lần trước gặp phải Nghiêm Chỉ cũng không được.

Lộ Nhậm hiểu rõ Nghiêm Chỉ, tên kia chính là người đơn thuần cuồng chiến đấu, không có việc gì thì phải đi lượn một vòng chỗ lạnh lẽo kia. Từ việc ngoài ý muốn xảy ra lần trước đã nhìn ra.

Chỉ cần đi Bắc Châu, tỷ lệ gặp phải Nghiêm Chỉ gần như là trăm phần trăm.

So với sự đáng sợ khi cốt truyện sụp xuống, Lộ Nhậm cảm thấy, phải đối mặt với Mục Thanh Đồng và Lộ Vinh, cũng không tính là chuyện gì lớn.

Không sai, cuộc điện thoại lúc trước cậu là gọi cho Mục Thanh Đồng, giả vờ chưa nói chuyện với Kỷ Kiêu hẹn đối phương gặp mặt.

Mục Thanh Đồng này, dường như ấn tượng đối với nhân vật Lộ Nhậm này có hơi rập khuôn, trước sau luôn cảm thấy cậu là một tiểu thiếu gia ngang ngược không nói lý.

Nếu là Lộ Nhậm trước đây, Lộ Nhậm bị cốt truyện thao túng kia. Khi nhìn thấy tin nhắn Mục Thanh Đồng gửi tới, hành vi có khả năng nhất chính là tìm Kỷ Kiêu náo một trận lớn rồi tức giận rời đi.

Cậu quyết định thuận nước đẩy thuyền, như Mục Thanh Đồng mong muốn.

Chiều ngày hôm sau, Lộ Nhậm tìm một lý do, không cùng Kỷ Kiêu đi tới sàn đấu.

Cậu và Mục Thanh Đồng hẹn nhau gặp mặt ở tiệm bánh ngọt gần trường học, tiệm bánh ngọt là Mục Thanh Đồng chọn, cũng là chỗ lúc trước bọn họ thường tới.

Lộ Nhậm vừa nhìn liền biết đối phương muốn đánh cái bài gì, nói chuyện cũ nói cảm tình. Cái chiêu này, cậu rõ quá mà.

Lộ Nhậm ngồi xe buýt tới, ở cùng Kỷ Kiêu một đoạn thời gian, ngược lại cũng quen cách sống này rồi.

Cậu xuống ở trạm xe buýt, đối diện chính là tiệm bánh ngọt.

Lộ Nhậm đúng lúc nhìn thấy chiếc xe quen thuộc của Lộ gia dừng trước cửa tiệm bánh ngọt, là chiếc xe cậu thường dùng kia.

Chú Mục ngồi ghế điều khiển, cung kính lái xe cho Mục Thanh Đồng lái xe, hoàn toàn không nhìn ra người lúc trước vẫn là bố của Mục Thanh Đồng.

Lộ Nhậm nhìn hướng kia, rất lâu không nói gì.

Tiểu Quân thấp thỏm hỏi: [ Cậu làm sao vậy, đây đều là lỗi của cơ chế tu sưa, cậu không cần để ý......]

Lộ Nhậm xoa xoa cằm, nói: "Ta chính là cảm thấy, trên đầu chú  Mục này xanh mượt, đáng tiếc, rõ ràng là một hảo hán, bị cơ chế tu sưa cốt truyện cho đội nón xanh.

"[......] Cái lung tung gì thế, Tiểu Quân cảm thấy mình không nên nghĩ rằng Lộ Nhậm sẽ vì loại chuyện này mà đau lòng Khi Lộ Nhậm sang đường, đúng lúc đối mặt với chú Mục. Chú Mục hơi sửng sốt, ánh mắt dao động, dường như có chút xấu hổ. Lộ Nhậm thật ra không ngại, vẫy vẫy tay:"Chú Mục, đã lâu không gặp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!