Muôn người tranh đoạt, một đội giật cúp.
Đấu bài cùng đấu mắt rất khác nhau.
Trò trước cần bài, trò sau cần mắt.
Ba anh chàng của chúng ta không thể chơi trò thứ nhất chuyển sang trò thứ hai, sau cùng đành mau chóng rời khỏi cung điện.
Ám Hắc Đại Công chào hỏi bọn họ rồi logout.
Quan Miên cùng Phồn Tinh Hữu Độ quay về đấu trường.
Thật ra đấu đến nước này thắng thua đã rành rành trước mắt.
Tuy bình quân level đội của Phồn Tinh Hữu Độ cao hơn đối phương song đội chữ "Đại" lại nhiều hơn bọn họ một người, hơn nữa còn là vú em. Này cũng có nghĩa dù đội của Phồn Tinh Hữu Độ mài giũa thế nào thì lương thảo của đội chữ "Đại" vẫn dồi dào không thiếu.
Khán giả đột nhiên rộ lên một trận hoan hô.
Dưới sự liên thủ của Đại Vô Úy Tôn Giả cùng Đại Ngốc, Vô Song mất nốt giọt máu cuối cùng, trở thành người thứ năm hy sinh. Đến lúc này, tình thế của Gia Cát Động Minh càng nguy ngập. Có điều anh ta quyết không bỏ cuộc, dù bị vây trong tình thế lấy một chọi ba, Gia Cát Động Minh vẫn dựa dào tốc độ và thân phận trái tránh phải né.
Khán giả lục tục rời đi.
Quan Miên nghe bên cạnh có kẻ lẩm bẩm: "Đấu gì nữa mà đấu? Bỏ quách cho xong."
"Anh ta đang tìm cơ hội."
Người nọ thoáng sửng sốt, rõ ràng không ngờ có người trả lời, gã ngoảnh đầu lại, nhận ra người từng sử dụng quyển trục hạ gục Ám Hắc Đại Công trong một chiêu thì không khỏi yếu thế: "Tìm cơ hội gì? Với tình huống ấy tuyệt đối không có khả năng thắng." Trừ phi ba người đối phương tập thể giác ngộ, quyết định phóng hạ đồ đao lập địa thành phật – Có phải cổ tích đâu chứ.
Quan Miên đáp: "Đây là thi điểm số, không phải đấu PK."
Người đó lại ngẩn ngơ, "Ra thế, ơ, vậy anh ta định kéo dài thời gian kiếm điểm à?" Cậu vừa dứt lời, Gia Cát Động Minh lại động, anh ta nhào qua Đại Ngốc như một cơn gió. Tầng tầng lớp lớp kỹ năng đơn thể cuồng phong vũ bão nhắm vào Đại Ngốc mà triển khai. Thánh Dũ Thuật cao cấp và Thánh Dũ Thuật trung cấp của Đại Ngốc vừa dùng trên người Đại Vô Úy Tôn Giả cùng Đại Tự Báo Chấn Phiên, bởi lẽ hiện tại chỉ có thể dùng Thánh Dũ Thuật sơ cấp cùng uống HP để cứu lấy bản thân.
Song hai cách này đương nhiên không đủ bù vào tổn thương Gia Cát Động Minh gây ra.
Đại Vô Úy Tôn Giả cùng Đại Tự Báo Chấn Phiên đồng thời tấn công Gia Cát Động Minh.
Thân pháp Gia Cát Động Minh tuy nhanh nhưng vẫn trúng phải mấy đòn.
Sắc mặt hai bên mỗi lúc mỗi tái. Không ít khán giả đều đứng bật dậy, nghểnh cổ chăm chăm xem thử mèo nào cắn mỉu nào.
Người ban nãy thắc mắc tại sao Gia Cát Động Minh không bỏ cuộc cũng chồm hẳn lên, quay sang nhìn Phồn Tinh Hữu Độ cùng Quan Miên đang sánh vai ra ngoài, không khỏi nghi hoặc nói: "Hai người không xem nữa."
Quan Miên đầu còn chẳng quay lại, nói: "Đã xem xong rồi."
"Ai nói, đã có kết quả đâu!" Người nọ bảo.
Gã đang nói tới đó thì khán giả chợt rộ lên ồn ào. Một luồng sáng trắng xẹt qua giữa không trung, giữa sân chỉ còn lại ba người. Đại Vô Úy Tôn Giả, Đại Tự Báo Chấn Phiên, Đại Ngốc.
Gia Cát Động Minh cuối cùng vẫn không thể hoàn thành mục tiêu của ván cờ tàn, ôm hận mà chết.
Hai vòng thi đấu của sân thi đấu số 5 đều đã kết thúc nhưng những sân khác vẫn còn đang tiến hành. Trong đó có một trận người xem đông nhất, hầu như chẳng còn chỗ ngồi. Quan Miên đứng ở vòng ngoài cùng.
Đám Lòng Son Chiếu Sử Xanh cùng Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta đều đã vào sân. Đối thủ của họ tuyệt đối không yếu, là đội có điểm số cao nhất. Trí tuệ nhân tạo của họ là nam, nói chuyện rất nhanh, trong ba giây hoàn thành những lời cần thiết, trực tiếp tuyên bố bắt đầu.
Cuộc đấu vừa mở màn đã bước vào cao trào.
Các loại kỹ năng chói lóa như muốn nhấn chìm cả sân đấu.
Khán giả hò reo ầm ĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!