Chương 10: Tép riu công hội (thượng)

Ba mươi thành tài, gia nhập công hội.

Bách Chiến Bách Thắng nói: "Tôi bách chiến bách thắng!"

Tội Lỗi Quá Xá thở dài: "Nếu có phúc lợi như vậy, tôi đã sớm lén nhảy qua nhảy lại giữa Tinh Nguyệt và Đế Diệu cả trăm lần rồi."

Bách Chiến Bách Thắng: "…"

Quan Miên thản nhiên tiếp nhận ánh mắt ngưỡng mộ khó giấu của bọn họ, hỏi Tội Lỗi Quá Xá: "Sao cậu đến đây? Đi ngang qua à?"

Tội Lỗi Quá Xá bị đả kích nặng nề, "Đi ngang qua? Cớ gì anh lại cảm thấy em đi ngang qua? Em có điểm nào giống bạn nhỏ qua đường ABC? Rõ ràng em đặc biệt đến cứu anh mà. A! Lẽ nào anh không thấy lúc mới xuất hiện, em toàn thân phong sương, lòng như lửa đốt ư?"

Quan Miên cau mày, "Cứu tôi?"

Tội Lỗi Quá Xá ôm ngực ra vẻ quằn quại: "Vừa nhận được tiểu tinh linh của Thủy Lam Mộc Ngẫu em đã lập tức chạy tới. Mối tình sâu đậm của em anh có thấu cho?"

Quan Miên mặt không đổi sắc nói: "Không thấu."

Tội Lỗi Quá Xá lảo đảo lùi bước một cách khoa trương, vẻ mặt không thể tin nổi.

Bách Chiến Bách Thắng đột nhiên hỏi: "Chẳng phải cậu là tình nhân của Tinh Phi Ngân? Sao dám công khai ăn vụng sau lưng hắn thế?"

Tội Lỗi Quá Xá the thé thét lên như bị giẫm phải đuôi: "Ai bảo tôi là tình nhân của anh í! Người có tình có nghĩa như tôi sao thích nổi thứ băng đá như anh í chứ?"

Bách Chiến Bách Thắng đáp: "Nhưng mỗi lần luyện cấp các người đều đi cùng nhau."

Tội Lỗi Quá Xá ngẩng đầu lên, cố gắng nuốt nước xuống nước mắt sắp ào ạt tuôn trào, "Không lẽ tôi tình nguyện hay sao? Ai bảo người ta là thần thánh kỵ sĩ cấp cao nhất trong bang hội, còn tôi lại là quang minh tế tự cao cấp nhất. Mỗi lần chia cặp bọn họ đều tự động ghép chúng tôi thành đôi, tôi dù muốn vào tổ khác cũng không có cơ hội í. Ôi, nghiệt duyên, đúng là nghiệt duyên!"

Bách Chiến Bách Thắng thông cảm nhìn cậu ta, "Cậu có cân nhắc việc gia nhập Công hội Đế Diệu không?"

Tội Lỗi Quá Xá nhanh chóng thu lại biểu cảm, nghiêm túc hỏi thăm: "Bao nhiêu kim tệ?"

Bách Chiến Bách Thắng xòe ra hai bàn tay trắng, "Không có tiền."

Tội Lỗi Quá Xá nói, "Vậy có gì hay ho?"

Bách Chiến Bách Thắng không nghĩ ra. Cậu ta chỉ là hội viên tinh anh bình thường trong Công hội Đế Diệu, chẳng có bao nhiêu quyền lực. Bách Chiến Bách Thắng nhìn Tuyết Lý Hống cầu cứu. Tuyết Lý Hống cười tít mắt, đáp: "Không có gì hay, cũng không có Tinh Phi Ngân."

Tội Lỗi Quá Xá gãi cằm, "Để tôi cân nhắc chút xíu."

Bách Chiến Bách Thắng quay đầu, đột nhiên gọi to theo bóng lưng của Quan Miên: "Anh đi đâu thế?"

"Trả nhiệm vụ." Quan Miên trả lời, không thèm quay đầu lại.

Bách Chiến Bách Thắng nhìn Tuyết Lý Hống, căm hận cảm thán: "Sao tôi cảm thấy hắn quá ghê tởm quá ghê tởm quá ghê tởm?!"

Tuyết Lý Hống trả lời: "À, có lẽ hiểu biết của em về người ta chưa đủ sâu sắc."

Bách Chiến Bách Thắng buồn bã hỏi: "Vẫn phải tổ đội với hắn ư?"

Tuyết Lý Hống đáp: "Bị giết ở độ chân thật mức 96% hẳn phải rất đau."

Tội Lỗi Quá Xá vểnh tai, "Mộng Xuân bị giết? Ai làm?"

Bách Chiến Bách Thắng bất khuất hất mặt lên trời, "Bố mày làm đấy."

Tội Lỗi Quá Xá im lặng nhìn chòng chọc cậu ta.

Ánh mắt Tội Lỗi Quá Xá làm Bách Chiến Bách Thắng rất không thoải mái, rất… chột dạ, nhưng vẫn cố miệng hùm gan thỏ: "Nhìn gì mà nhìn? Có thể trách tôi được sao? Lẽ nào lần sau trước khi giết người tôi phải đặt ra quy định độ chân thật trên 30% không được đâm đầu vào kiếm của tôi?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!