Chương 6: Không bỏ hành tỏi

Trình Bất Ngộ bắt đầu quay VLOG cách đây không lâu.

Kênh video này của của cậu lúc trước đã từng tiếp cận Cố Như Trác để thu hút lượt truy cập, anh cầm điện thoại của mình lên tìm kiếm, lần đầu tiên anh chỉ gõ tên người nhưng không hiện ra kết quả, đành phải quay lại gõ đầy đủ tên tài khoản "Trình Bất Ngộ không cần hành gừng tỏi" mới nhảy ra trang cá nhân của cậu.

Trình Bất Ngộ đăng tải lần đầu tiên vào tháng sáu năm ngoái, đến nay mới chỉ qua nửa năm nhưng đã có hơn 50.000 người theo dõi.

Video mà cậu đăng lên đều là những video phổ cập kiến thức nghiêm túc, tính đến nay đã ra được năm kỳ, anh vừa xem xong một kỳ tên là "Hướng dẫn ôn tập các môn văn hóa cho kì thi nghệ thuật vào Khoa Diễn xuất Tinh Truyền". Trong video, một cậu thanh niên trẻ tuổi mặt mày xinh đẹp, đàng hoàng đang ngồi trước bàn, nụ cười ánh mắt đều sáng ngời, trước mặt bày ra hai chồng sách chuyên ngành và sổ ghi chép.

Khung cảnh dưới ánh đèn vàng ấm áp, phía sau là ký túc xá đơn sơ nhỏ hẹp, nhưng được bài trí rất ấm áp.

Giữa khung hình, cuốn sổ ghi chép được mở ra, bên trên chi chít chữ viết, từng dòng chữ dày đặc chen chúc trên mặt giấy.

Dưới phần bình luận, @Không đậu Tinh Truyền không đổi tên: [Nếu tui có đủ nghị lực viết ra được cuốn sổ ghi chép như chủ kênh thì chắc kiếp trước tui từng cứu thế giới quá.]

@Hành gừng tỏi: [Nói thật, video làm rất tốt, thông tin cũng hữu ích nữa, nhưng mà lúc nào coi tui cũng phải tua tốc độ 0.5x, còn phải kéo lại từ đầu mãi... chỉ để nhìn mặt chủ kênh ó.]

Mấy người bình luận phía dưới cũng đồng tình: [Tui cũng thế, +1 +1 +1, coi cả video mà cứ nhìn mặt chủ kênh thôi, thậm chí còn chụp ảnh màn hình quá trời quá đất... Là do sắc đẹp làm tui lầm đường lạc lối!!]

[Tui có góp ý nho nhỏ nè, vẻ mặt chủ kênh hơi lạnh lùng ó, nếu được thì cười nhiều lên một chút nhé, không thì lãng phí gương mặt này lắm.]

Video được đăng nửa năm trước, Trình Bất Ngộ vẫn còn vẻ mặt của học sinh, mái tóc đen hơi bù xù và áo phông trắng mặc ở nhà, thoạt trông rất non nớt, thiết bị quay chụp hình như không không chuyên nghiệp lắm.

Dáng vẻ khi live stream của Trình Bất Ngộ bây giờ không thay đổi gì mấy so với lúc trước, nhưng ngũ quan đã nảy nở hơn, cũng học được cách biểu cảm tự nhiên khi đứng trước ống kính.

Bây giờ vẫn còn sớm, đêm qua Trình Bất Ngộ ở quán bar đến nửa đêm mới về, rõ ràng là chưa ngủ được bao lâu.

Sáng sớm sau cơn mưa to, cỏ cây xanh ngắt, Trình Bất Ngộ giơ di động mỉm cười: "Gần đây hơi bận, chắc mấy hôm nữa trễ hẹn đăng video rồi, nên hôm nay dùng live stream bù cho mọi người một chút nhé."

"Chào buổi sáng mọi người." Người xem live stream không nhiều lắm, đạn mạc(1) cũng không quá dày, chỉ khoảng 1.000 người xem.

(1) đạn mạc: bình luận của người xem chạy trên màn hình live stream, như này nè mọi người

"Chào buổi sáng bé xinh đẹp!!" Ngô Vũ Quang ở bên cạnh hét ầm lên, lập tức gõ lia lịa mấy bình luận.

Trên màn hình, Trình Bất Ngộ đương nhiên thấy được lời tỏ tình của cậu ta, khóe miệng cậu hơi cong lên.

Ngô Vũ Quang lại hét ầm lên: "Cậu ấy cười rồi!! Cậu ấy cười vì bình luận của tôi!!!"

Cả đám trong phòng cạn lời nhìn cậu ta: "Cậu có thể kiềm chế tí đi được không? Nước miếng chảy tùm lum rồi kia, đúng là không có tiền đồ."

"Thì sao?" Ngô Vũ Quang hùng hồn đáp: "Mấy cậu cũng vậy mà chẳng dám nhận gì cả, tối hôm qua tôi thấy ánh mắt của mấy cậu rồi đấy nhé, toàn nhìn chằm chặp người ta

- đúng rồi, chỉ ngoại trừ Cố ca mà thôi. Cố ca, sao lại vậy hở?"

Ngô Vũ Quang có chết cũng không tin rằng gu thẩm mỹ của mình có thể bại dưới tay Cố Như Trác.

Cố Như Trác cười rộ lên: "Cậu đừng để ý đến tôi. Tôi chỉ biết nếu ba mẹ cậu phát hiện ra cậu muốn theo đuổi streamer mạng thì sẽ đánh gãy chân cậu."

Những người khác đều phá lên cười.

Ngô Vũ Quang vẫn luôn bị người nhà ép đi xem mắt, tiêu chuẩn tìm bạn gái là phải có gia cảnh tốt, lễ phép, có gia giáo, thế nhưng hết lần này đến lần khác cậu ta cứ phải thích kiểu lẳng lơ quyến rũ, cơ thể bốc lửa, cách đây không lâu còn khiến dư luận xôn xao vì theo đuổi một hotgirl mạng, cuối cùng phải đến khi bị người nhà dạy dỗ, cậu ta mới bắt đầu kín tiếng dần.

"Nhưng mà mấy cậu cũng có biết đâu, xem live stream cuốn lắm." Ngô Vũ Quang còn nghiêm túc nói: "Cái cảm giác người mình muốn thấy trực tiếp, lại có thể dễ dàng thấy được ngay đó? Nhưng cái đó cũng không vui mấy, quan trọng là trong một rừng người xem như thế, người ta lại chú ý đến mình, còn đáp lời mình, cái loại cảm giác đó đó, thượng đẳng, hiểu không?"

"Tôi chỉ thấy cậu rảnh tiền đến mức không biết tiêu vào đâu thôi! Thiếu gì cách để thấy được người nổi tiếng ngoài đời mà phải đi xem bọn họ gắn filter bóp mặt đổi đầu!" Những người khác cũng hùa theo: "Đúng là không có tiền đồ!"

Sau khi nói chuyện trong phòng nghỉ một lúc lâu, mọi người đều đứng lên, nói muốn về nhà ngủ bù. Hơn nữa bọn họ lo Cố Như Trác ở đâu là phóng viên vây quanh ở đấy, thời thời khắc khắc đều có thể xông vào, ở lại lâu chỉ tổ rước thêm phiền phức.

Cả đám lục tục rời đi, phòng nghỉ yên tĩnh trở lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!