Chương 17: Thiên Vị 2

Edit: Yin Yin

- Beta: Bơ

Nếu không phải biết Lâm Thủy Trình có bạn trai, chắc Từ Mộng Mộng sẽ nghĩ một trận đào hoa lớn nện trên đầu mình—— ai có thể chịu đựng được!

Làm số liệu gì nữa! Đi ăn cùng sư đệ xinh đẹp quan trọng nhất!

Lâm Thủy Trình mời nàng đi ăn, Tinh Đại gần đây mới có một quán ăn gia đình.

Nơi này rất nhỏ, không gian riêng tư, Từ Mộng Mộng biết ở đây không phải nơi học sinh thường tới, mà là để trường học tiếp đãi khách.

Lúc đi lên, xung quanh rõ ràng đều là giáo viên và quân nhân đi lại, nhưng Lâm Thủy Trình quen thuộc đi lên giống như nhà mình.

Từ Mộng Mộng ngồi xuống, nhìn nhìn bố trí trang nhã và bầu không khí lãng mạn xung quanh, run bần bật: "Chị sẽ không lập tức bị bạn trai em chém nhỉ? Lần trước chị có gặp qua hắn, rất đẹp trai mà cũng rất hung dữ, tiểu Lâm sư đệ, sao lại mời chị tới nơi này ăn cơm?"

Lâm Thủy Trình nói: "Muốn tìm sư tỷ mượn chìa khóa phòng thí nghiệm lượng tử."

Phòng thí nghiệm lượng tử là phòng thí nghiệm sáng nay cậu đến, phải qua ba tầng phê duyệt rồi sau đó đến thiết bị lọc bụi tĩnh điện, rất nghiêm ngặt.

Từ Mộng Mộng cả kinh: "Sẽ bị xử phạt đó!"

Lâm Thủy Trình: "Ngày mai em trả lại, cảm ơn sư tỷ.

Chỉ cần mượn một đêm thôi, sư tỷ."

Đồ ăn nóng hầm hập được bưng lên, hơi nước mờ mịt, ánh mắt Lâm Thủy Trình nghiêm túc lại an tĩnh.

Từ Mộng Mộng: "......

Được được được, em lấy đi."

Từ Mộng Mộng nghĩ thầm, Lâm Thủy Trình học bá muốn mượn chìa khóa, chắc là thức đêm học tập linh tinh thôi.

Liên Minh tổng cộng có mười máy tính lượng tử, trong đó chín cái để hết ở trụ sở chính Liên Minh, để phòng có người dùng máy tính lượng tử mạnh mẽ tính toán (operation) lực cưỡng chế phá giải bức tường an ninh của thế giới.

Máy tính để lại Tinh Đại là phiên bản đầu tiên, có một số vấn đề nhất định về độ chính xác, cần lặp lại phép tính để xác nhận kết quả, mỗi lần tính toán nội dung sẽ được hệ thống ghi lại, lãnh đạo Viện hệ cần xác minh kết quả.

Có tư cách khởi động chỉ có sinh viên của Viện và giáo viên.

Bản thân tòa nhà thí nghiệm được bảo vệ chặt chẽ, chỉ những người có thẻ ID đủ tư cách mới có thể một đường thông suốt đi vào, đối với người ngoại lai thì đó lại là tường đồng vách sắt.

Từ Mộng Mộng đưa cho cậu tổng cộng năm chìa khóa, có năm cánh cửa để mở, Lâm Thủy Trình đem chìa khóa bỏ vào túi trước, vô ý thức đụng phải ví tiền trong túi.

Cậu ngẩn người, chợt nhớ ra hôm trước Phó Lạc Ngân cũng trực tiếp bước vào tòa nhà phòng thí nghiệm.

Phó Lạc Ngân là quân nhân, sao có quyền hạn nơi này? Cấp bậc hắn rất cao sao?

Lâm Thủy Trình nhớ lại nội dung tìm kiếm của hắn một chút, nhưng không nhớ rõ lắm, cũng lười tra lại.

Cậu không quan tâm lắm, nắm thời gian tan việc chạy ngay về khách sạn.

Mục đích của cậu rất đơn giản, nghe lời.

Nghe lời sẽ không bị Phó Lạc Ngân lăn lộn.

Tới nơi rồi, nhưng phòng không có ai.

Lâm Thủy Trình nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Phó Lạc Ngân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!