Chương 8: (Vô Đề)

Nhiệm vụ huấn luyện ngày đầu tiên cũng xem như là nhẹ nhàng, bắt đầu bằng việc luyện tập đội hình đội ngũ, sáu người cao thấp mập ốm không đồng đều, có người đánh tay nhanh cũng có người nhấc chân cao, buồn cười nhất chính là tay chân Đổng Vi, dáng người anh ta là cao to nhất trong nhóm khách mời lại cũng là người không phối hợp được tay chân nhất.

"Trước tiên nâng chân phải, đánh tay trái, nhìn tôi." tiểu đội trưởng Lưu kêu Đổng Vi bước ra khỏi hàng, tự mình đứng bên cạnh dạy anh ta.

"Rõ!" Đổng Vi đối chiếu với động tác nâng chân phải đánh tay trái của tiểu đội trưởng Lưu.

"Được, đi cùng tôi, chuẩn bị… một

-hai

-một… một

-hai

-một… một

-hai

-một…"

Tiểu đội trưởng hô khẩu hiệu rất có tiết tấu, đáng tiếc chỉ thấy Đổng Vi đi không được vài bước thì cánh tay giống như không kiểm soát được, lắc lư hai cái rồi lại đánh cùng hướng với chân.

Tiểu đội trưởng Lưu thấy Đổng Vi lại đánh tay chân cùng hướng liền nhịn không được mà nói: "Đồng chí nhìn chân nào của tôi nâng lên thì đồng chí nâng lên giống vậy, tôi đánh tay nào thì đồng chí cũng đánh tay tương tự như vậy, đã hiểu chưa?"

"Đã hiểu!" Đổng Vi trả lời vô cùng kiên định.

Hai người tiếp tục đi hai lần, kết quả Đổng Vi đi còn không bằng trước đó, vừa rồi ít nhất còn có thể đi tốt vài bước, hiện tại đi một bước liền nhìn tiểu đội trưởng một bước, vừa đi vừa nhìn nên quên mất tay chân của mình, một khi đã quên tay chân thì lại tiếp tục đánh cùng hướng.

Phương pháp dạy của tiểu đội trưởng Lưu chính là thực hành cho đến khi không được cũng phải thành được, anh ta kiên nhẫn cùng Đổng Vi tập luyện, rốt cuộc luyện đến lần thứ ba thì nhịp chân của hai cũng đồng bộ.

Không khí sân huấn luyện đột nhiên có chút yên tĩnh, chỉ có tiếng hô khẩu hiệu "Một

-Hai

-Một" của tiểu đội trưởng Lưu quanh quẩn.

Tiểu đội trưởng Lưu dẫn Đổng Vi đi một hồi mới phát hiện có chỗ không thích hợp, Đổng Vi thật vất vả mới cùng chính mình đồng bộ, thế nhưng vừa rồi anh liếc thấy Đổng Vi cái tên gia hỏa này vẫn đánh tay chân cùng hướng...

Tiểu đội trưởng Lưu đột nhiên phát giác một sự thật.

Đổng Vi rốt cuộc cũng cùng anh đồng bộ, nếu Đổng Vi đánh tay chân cùng hướng, vậy thì anh...

Màn hình chuyển theo thân ảnh hai người bọn họ, bọn họ đi hài hòa như vậy, tự nhiên như vậy, khí vũ hiên ngang như vậy, đương nhiên nếu không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện hai người bọn họ đã vô tình hòa vào nhau, cùng nhau lặng lẽ đánh sai tay.

Tiểu đội trưởng Lưu ngừng lại.

Người xem ngồi trước màn hình cười đến phát điên, bình luận tràn ngập icon hahaha.

[Ha ha ha ha ha ha ha tiểu đội trưởng Lưu không sửa được Đổng Vi mà lại bị  Đổng Vi sửa ngược lại, khiến tiểu đội trưởng đánh sai tay ha ha ha ha ha ha ha]

[Bộ dạng tiểu đội trưởng Lưu nghiêm trang đánh sai cũng rất đáng yêu a~.]

[Quả thật là giống hệt lúc tôi đi huấn luyện quân sự, một người đánh đúng tập cùng một đám người đánh sai ha ha ha ha ha ha ha ha]

[Đổng Vi: Các người cười cái gì mà cười, coi chừng tôi đánh sai đó!]

[Bộ dạng tiểu đội trưởng Lưu đánh sai cũng rất đẹp nha, quả nhiên tất cả trai đẹp đều cống nạp cho tổ quốc.]

Không chỉ riêng gì người xem cười mà ngay cả năm khách mời còn lại trên sân huấn luyện nhìn thấy cảnh tiểu đội trưởng bình thường nghiêm khắc vậy mà lại bị Đổng Vi dẫn dắt một màn trên sân như vậy, bọn họ cũng không nhịn được mà bật cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!