Phim trường《 Đào Hoa Nặc 》, vẫn chưa đến giờ quay nên Sở Tích ngồi trên ghế xếp chuyên dụng đọc kịch bản.
Hạ Phong miệng cười tủm tỉm cầm kịch bản đến tìm cô diễn thử.
Sở Tích ngẩng đầu nhìn anh ta: "À, được."
Kể từ khi xảy ra chuyện đó, thái độ của nhiều người trong đoàn phim đối với cô liền thay đổi, chuyên viên trang điểm tận tình với cô hơn, nhân viên ánh sáng cũng tỉ mỉ hơn, ngay cả hộp cơm của cô so với hộp cơm của mọi người thì cô cũng nhiều hơn một cái đùi gà.
Hiện tại Hạ Phong cũng không chơi game cùng Hạ Kiều, chủ động chạy đến cùng cô diễn thử.
Ngược lại là Sở Tích không quen với loại cảm giác được đối đãi đặc biệt này, thậm chí cô còn muốn lấy cái loa lớn trong đoàn phim ra để rống lên cho bọn họ biết cô và nhà đầu tư của bọn họ không hề có quan hệ nam nữ kia, chỉ là quan hệ giữa thần tượng và người hâm mộ thôi, bọn họ có lấy lòng cô cũng vô dụng!
Cô đang định làm vậy thì bỗng nhiên nhìn thấy nhân viên tài vụ của đoàn phim mặt tươi như hoa xuất hiện ở phim trường —— nhà đầu tư lại thêm một khoảng vào danh sách đầu tư.
"………………"
Được rồi, Sở Tích cũng chỉ có thể an ủi bản thân rằng bộ phim này đã quay gần xong, sắp vào hậu kỳ, cũng sắp đóng máy. Sau này nếu cô đóng phim nữa thì nhất định phải xem trước xem có Cố Minh Cảnh đầu tư hay không.
Hạ Phong diễn thử cùng Sở Tích xong dường như muốn nói chuyện phiếm với cô nhưng nhìn thấy vẻ mặt không chút hứng thú của cô thì bỏ đi. Sở Tích lấy bút dạ quang của cô ra bắt đầu làm dấu trên kịch bản.
Mỗi buổi sáng cô vẫn đến công viên cạnh khách sạn luyện thoại, dần dần những người thường xuyên đến đó tập thể dục cũng quen với cô, sau khi đến đều chào hỏi một cái, có người hỏi cô có phải là diễn viên ở đoàn phim gần đây hay không, sau khi nghe Sở Tích khẳng định thì lập tức giơ ngón tay cái lên, nói hiện tại diễn viên nghiêm túc giống cô không nhiều lắm, người già như bọn họ cũng thấy người bên trong thật giả lẫn lộn.
Hôm nay cô có một số cảnh hiếm hoi cần phải phối hợp với Hạ Kiều, hai người đều có một đoạn thoại dài. Trước khi Cố Minh Cảnh xuất hiện thì Hạ Kiều đã không thể nào hòa hợp với Sở Tích, sau khi Cố Minh Cảnh xuất hiện thì ánh mắt cô ta càng khó chịu, may mà số cảnh hai người cần phối hợp trong bộ phim cũng không nhiều lắm cho nên vẫn không có việc gì.
Hôm nay vẫn không thấy bóng dáng Hạ Kiều, sắp đến giờ quay cô ta mới chậm chạp xuất hiện.
Sở Tích muốn thực hiện cảnh quay tốt nên tìm cô ta diễn thử, kết quả lại nhận được câu trả lời bảo cô diễn cùng trợ lý cô ta được không.
Sở Tích tức giận, trực tiếp xoay người bỏ đi.
Hôm nay đạo diễn Trần đã hướng dẫn cho cô, thoại cô cũng đã học thuộc, cả đoàn phim đều đang đợi Hạ Kiều hóa trang, Sở Tích trở lại chỗ ngồi của mình, lấy điện thoại ra xem fanclub.
Sở Tích nhạy cảm ngửi ra hôm nay mọi người trong fanclub hình như đều kỳ lạ. Có phải có chuyện gì giấu cô hay không?
Nhưng cô nhớ rõ quản trị viên của fanclub đều do Phó Bạch chọn, nghiêm túc phụ trách, hơn nữa còn bảo đảm là fans ruột của cô.
Sở Tích từ lịch sử trò chuyện mơ hồ nhìn thấy hình như bởi vì fanclub có kéo một người vào danh sách đen.
Thì ra chỉ là thêm một người vào danh sách đen, sau khi Sở Tích biết thì an tâm lại, đây là chuyện nhỏ.
Bên kia, nhân viên ánh sáng đang chỉnh đèn.
Dưới ánh đèn có hai cô gái mặc trang phục giống với Sở Tích và Hạ Kiều, các cô là thế thân của Sở Tích và Hạ Kiều, thay hai người thử đèn.
Không liên quan đến việc chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp, bởi vì công việc trong đoàn phim rất phức tạp, có đôi khi sẽ chia thành nhiều tổ để quay cùng một lúc, diễn viên sẽ thường xuyên mệt mỏi cho nên mỗi đoàn phim đều có thế thân cho vai chính, thế thân sẽ thay bọn họ thử ánh sáng hay vị trí để diễn viên có thời gian diễn thử hoặc nghe đạo diễn hướng dẫn.
Sở Tích nghỉ ngơi một chút, Hạ Kiều rốt cuộc cũng hóa trang xong, cô ta đứng trước máy quay chờ cô, trước nay đều là người khác chờ cô ta, hôm nay cô ta vậy mà lại phá lệ chờ cô, Sở Tích lập tức chạy đến.
Hai người chuẩn bị một chút thì bắt đầu quay.
Cảnh quay hôm nay thuận lợi ngoài ý muốn, cảm xúc của Sở Tích rất tròn, kỹ thuật diễn xuất tiến bộ rất lớn, ánh mắt đạo diễn Trần tràn ngập vẻ tán thưởng, mà Hạ Kiều cũng đọc thoại không sót một chữ, tuy biểu cảm của cô ta vẫn không thay đổi nhưng đối với đạo diễn thì không thành vấn đề, cảnh quay này hay người diễn vài lần đã thông qua.
Sở Tích vui vẻ khi cô và Hạ Kiều phối hợp thuận lợi, trên cơ bản có thể nói đây là cảnh cuối cùng cần hai người bọn họ phối hợp, rốt cuộc thì sau này đã không cần quay cùng cô ta nữa rồi.
Cô thu hoạch được rất nhiều điều từ bộ phim này, đạo diễn Trần và Lý Viễn Tân đều chỉ dạy cô tận tâm, Phó Bạch cũng bắt đầu thông báo cho cô một số sắp xếp sau khi 《 Đào Hoa Nặc 》 đóng máy.
Hôm nay công việc kết thúc muộn, Sở Tích trở về khách sạn tắm rửa một chút, lúc cô đi ra lau tóc thì phát hiện có cuộc gọi nhỡ.
Là Phó Bạch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!