Edit: Cải Xanh
Kể từ đầu năm khi một bộ phim cổ trang tiên hiệp ngẫu nhiên nổi tiếng, khu văn hóa Hoa Hạ của điện ảnh Cổ Đông được các đoàn phim tiên hiệp thuê không còn một chỗ trống, mặc dù hầu hết các bộ phim đều là phim truyền hình có chi phí nhỏ, nhưng tất cả đều hi vọng trước khi phim tiên hiệp hạ nhiệt thì có thể cọ nhiệt để nổi tiếng, trong đó tiến độ quay chụp của đoàn phim là nhanh nhất không ai bằng, trong hai tháng đã quay xong tất cả nội dung, lúc này đang vui vẻ tổ chức nghi thức đóng máy.
"Một hai ba, cà tím!*"
(*) Lúc đọc chữ "
" thì khóe miệng sẽ mỉm cười.
"Đóng máy vui vẻ!"
(*) Nguyên văn là "/hơ khô thẻ tre" – có thể hiểu nôm na chính là hoàn thành tác phẩm.
"Vui vẻ!!"
Bộ phận A khu văn hóa Hoa Hạ, trước bối cảnh cung điện mộc mạc có treo một biểu ngữ màu đỏ "Nghi thức đóng máy đoàn phim , chủ yếu là các diễn viên của đoàn kịch và tất cả các nhân viên của tổ công tác đang đứng cùng nhau chụp ảnh đóng máy.
Lương Yên với tư cách là nữ chính của bộ phim, chuyện hiển nhiên là đứng ở giữa, cô mặc bộ đồ cổ trang màu trắng bên ngoài khoác một áo lông dài màu đen, trong ngực ôm một bó hoa tươi, hướng về phía ống kính nở một nụ cười rực rỡ. Thật ra cho dù cô không đứng ở giữa, thì đứng chen chụp ảnh trong đoàn phim nhiều người như vậy cũng rất dễ dàng nhận ra, diễn viên nữ có làn da trắng sáng và chiều cao nổi trội đứng cùng với các nhân viên bình thường thì tất cả ưu thế đều được thể hiện ra, người qua đường chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra trong những người bình thường này ai mới là tâm điểm.
Sau khi chụp ảnh tập thể, mọi người tốp ba tốp năm tự do chụp ảnh kỷ niệm, tuy thời gian hai tháng quay chụp rất ngắn, thế nhưng trong thời gian sống cùng nhau không ít người cũng tạo lập được cảm tình nhất định, nhất là ở phim trường đoàn phim coi trọng nhất là việc hợp tác và tình nghĩa, nhiều bạn bè thì sẽ luôn có lợi.
Lương Yên đưa hoa cho trợ lý Khương Mộc, sau đó để anh ta chụp ảnh cho cô và đạo diễn Chu Đại Giang, hai người chụp ảnh xong, Chu Đại Giang ngượng ngùng nhìn Lương Yên nói: "Lương Yên à, sự việc hôm trước rất xin lỗi cô, sắp quay xong rồi còn để chuyện ngoài ý muốn này xảy ra, thật sự ngại quá, cô có cần đến bệnh viện kiểm tra một chút không?"
Lương Yên nghe xong bất giác đưa tay sờ ra sau gáy của mình, đầu hơi cúi, sau đó ngẩng đầu lên nở một nụ cười với Chu Đại Giang: "Không cần đâu đạo diễn Chu, bác sĩ cũng đã nói không có chuyện gì lớn."
"Vậy được rồi." Chu Đại Giang nói.
Lúc này có hai diễn viên quần chúng cùng tổ lấy hết can đảm lại gần, đầu tiên là chào hỏi Chu Đại Giang, sau đó quanh co lòng vòng hỏi có thể chụp ảnh cùng Lương Yên không.
Lương Yên nghe xong liền gật đầu: "Được chứ."
Hai diễn viên quần chúng nhận được sự đồng ý, lập tức chia ra mỗi người một bên đứng cạnh Lương Yên tay tạo dáng chữ V, Chu Đại Giang tự động lùi ra khỏi khung hình, nhìn Lương Yên được hai diễn viên quần chúng vây vào giữa, cười híp mắt một cái.
Hắn làm đạo diễn nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp được diễn viên nữ tốt như Lương Yên.
là bộ phim có chi phí nhỏ, nghe tên đã nồng nặc mùi cẩu huyết, đoàn kịch nghèo kinh phí thấp, vốn không hi vọng sẽ nổi tiếng, vai nam chính và các diễn viên khác đều là người mới trong giới giải trí, trong tổ chỉ có nữ chính Lương Yên có thể coi là diễn viên tuyến ba.
Trên cơ bản người trong giới đều biết những người khó hòa đồng nhất không phải là các đại minh tinh, mà là những nghệ sĩ tuyến hai tuyến ba có chút danh tiếng, bọn họ thường hay có những ý đồ xấu, nhất là dựa vào việc có chút bối cảnh, thậm chí trong đoàn kịch đạo diễn cũng phải nhìn sắc mắt của anh (cô) ta. Cho nên trước khi bộ phim này được tiến hành quay Chu Đại Giang biết nữ chính là Lương Yên thì rất đau đầu, dù sao cô cũng viết được tên mình trên sổ hộ khẩu của Lục Lâm Thành, sao có thể là một tiểu bạch hoa đơn thuần hiền lành được.
Thế nhưng Chu Đại Giang không ngờ trong hai tháng quay chụp này, là một diễn viên nổi tiếng nhất trong tổ, biểu hiện của Lương Yên khiến hắn nhìn cô với một cặp mắt hoàn toàn khác xưa.
Lời thoại luôn luôn đọc thuộc, lúc quay phim vấp phải sai lầm cũng cúi đầu xin lỗi với nhân viên công tác, cho dù là cô hay trợ lý của cô đều luôn luôn hòa thuận với mọi người. Đôi lúc khi kết thúc công việc muộn còn tự chi tiền túi để mời nhân viên đoàn kịch uống trà sữa và ăn xiên nướng.
Chu Đại Giang thở dài tiếc nuối.
Thật ra, hắn cũng có chút tiếc nuối với Lương Yên, cho dù là khả năng diễn xuất hay ngoại hình đều rất tốt, nhưng vẫn luôn vật lộn ở tuyến ba, diễn vai nữ chính trong bộ phim có kinh phí thấp, nếu không phải được trực tiếp chứng kiến thông tin kết hôn trên Weibo hai năm trước, Chu Đại Giang không tin rằng Lương Yên là vợ của Lục Lâm Thành.
Nhắc tới việc này thì lại đau lòng, Chu Đại Giang vuốt cằm, Lục Lâm Thành đóng phim đều là những tác phẩm lớn, nhận được giải ảnh đế, mà vợ của mình vẫn còn ở tuyến mười tám, đây có còn là một đôi không? Bạn bè bình thường cũng biết phải tương tác với nhau đấy!!!
Lương Yên vào tổ hai tháng, đừng nói đến việc Lục Lâm Thành tới thăm ban, từ khi khai máy đến lúc đóng máy ngay cả lãng hoa tượng trưng cũng không gửi cho vợ mình, xem ra Lục Lâm Thành không chỉ không nhắc Lương Yên trước mặt công chúng, mà còn vứt bỏ người ta.
Chẳng trách Lục Lâm Thành kết hôn hai năm, còn có thể sở hữu nhiều fan bạn gái khiến nhiều nghệ sĩ nam hâm mộ như vậy. Chu Đại Giang biết con gái của mình là fan bạn gái trung thành của Lục Lâm Thành, mỗi ngày rời giường việc đầu tiên làm chính là vào super word #ngày hôm nay Lục Lâm Thành đã ly hôn chưa?# để đánh dấu.
**
Lương Yên và hai diễn viên quần chúng chụp ảnh xong, nhìn dáng vẻ mừng rỡ chạy đi của hai cô gái, dường như thấy được bản thân mình ba ngày trước.
Lương Yên mở điện thoại lên, nhìn thoáng qua ngày tháng hôm nay, một lần nữa xác định một sự thật rất cẩu huyết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!