Chương 1: (Vô Đề)

Từ lúc một bộ phim cổ trang tiên hiệp được phát sóng đầu năm bỗng nhiên nổi tiếng cho đến nay, khu văn hóa Hoa Hạ của phim trường Cổ Đông chuyên quay các dự án phim tiên hiệp đã được các nhà làm phim của thể loại này thuê kín không còn một chỗ trống.  Mặc dù phần lớn các đoàn làm phim đều có rất ít kinh phí, nhưng tất cả đều trông cậy vào độ hot của thể loại cổ trang tiên hiệp để trở nên nổi tiếng, trong đó tiến độ quay nhanh nhất không ai có thể sánh bằng đã thuộc về  đoàn làm phim "Đánh cắp ánh trăng", chỉ trong vòng hai tháng đã hoàn tất nội dung, lúc này đang náo nhiệt tiến hành nghi thức đóng máy.

"Một, hai, ba, cà tím*!

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

( Cà tím: qié·zi, tương tự như cách phát âm từ "Chi" trong tiếng Việt để nở nụ cười đúng chuẩn.)

"Chúc mừng đã đóng máy!"

"Yeah!"

"

Trong khu dựng cảnh A của  Hoa Hạ, phía trước một khung cảnh cung điện hơi đơn sơ có treo một tấm biểu ngữ màu đỏ "Nghi thức đóng máy của bộ phim "Đánh cắp ánh trăng"

"", những diễn viên chính của đoàn làm phim và tất cả nhân viên công tác đang chen chúc một chỗ chụp ảnh kỷ niệm đóng máy.

Lương Yên là nữ chính của bộ phim, dĩ nhiên  sẽ được đứng ở vị trí chính giữa hàng thứ nhất, cô mặc một chiếc áo khoác lông dài màu đen bên ngoài bộ trang phục diễn cổ trang màu trắng, trong ngực ôm một bó hoa tươi nở một nụ cười rạng rỡ hướng về ống kính  máy ảnh. Thực ra cho dù cô không đứng ở chính giữa thì với ngoại hình này cũng đã vô cùng nổi bật giữa một đám người đang chen chúc chụp ảnh, làn da trắng tinh  cùng với chiều cao nổi trội của nữ diễn viên đều được phô bày khi đứng giữa mấy nhân viên công tác bình thường. Người khác chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra được ai mới là tâm điểm của sự chú ý trong đám đông.

Sau khi chụp hình chung xong mọi người lại  tốp năm tốp ba chụm lại một chỗ chụp ảnh lưu niệm, mặc dù chỉ hai tháng ngắn ngủi làm việc  với nhau nhưng tất cả mọi người ở đây cũng ít nhiều xây dựng được tình cảm nhất định, đặc biệt là những người làm việc trong đoàn làm phim như bọn họ đều chú trọng vào sự hợp tác và tạo lập mối quan hệ, nhiều bạn nhiều bè mãi mãi đều trăm lợi vô hại.

Lương Yên giao hoa cho người đại diện Khương Mộc của mình rồi nhờ hắn chụp cho cô và đạo diễn Chu Đại Giang một bức ảnh, hai người chụp xong, Chu Đại Giang hơi xấu hổ nhìn Lương Yên nói: "Lương Yên, thành thật xin lỗi cô về chuyện xảy ra vào ngày hôm trước, cũng sắp đóng máy rồi còn để xảy ra tai nạn ngoài ý muốn như thế, thật ngại, cô có cần đến bệnh viện kiểm tra lại một chút không?"

"

Lương Yên nghe vậy vô thức đưa tay sờ sờ sau gáy mình một cái, hơi cúi đầu, sau đó lại ngước mặt mỉm cười với Chu Đại Giang: "Không cần đâu đạo diễn Chu, bác sĩ đã nói không có chuyện gì rồi."

"

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Vậy thì tốt."

" Chu Đại Giang nói.

Đúng lúc này, có hai diễn viên quần chúng lấy hết can đảm đến gần, đầu tiên là chào hỏi với Chu Đại Giang, sau đó lại vòng vo hỏi có thể chụp ảnh cùng với Lương Yên được không.

Lương Yên mỉm cười gật gật đầu: "Được."

"

Hai  diễn viên quần chúng nhận được sự đồng ý, ngay lập tức chia nhau ra một trái một phải đứng bên cạnh kéo tay Lương Yên, Chu Đại Giang chủ động rời khỏi ống kính, nhìn hai diễn viên quần chúng đang vây quanh Lương Yên vui vẻ cười híp mắt.

Nhiều năm làm đạo diễn trong ngành nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn hợp tác với một nữ diễn viên tốt như Lương Yên.

"Đánh cắp ánh trăng" là một bộ phim có rất ít kinh phí sản xuất, chỉ cần nghe đến cái tên thôi đã cảm thấy nồng nặc mùi vị cẩu huyết, là một đoàn làm phim với vốn đầu tư ít ỏi, vốn dĩ không thể trông chờ tạo nên một sự bùng nổ, vai nam chính và những vai phụ khác đều là những người mới không mấy nổi tiếng trong ngành, nổi bật  nhất cũng chỉ có nữ chính Lương Yên được xem như là một diễn viên tuyến ba của làng giải trí.

Về cơ bản thì tất cả người trong ngành đều biết người khó có thể hợp tác, hòa đồng nhất không phải là đại minh tinh nổi tiếng  hay siêu sao nào đó mà là những diễn viên tuyến hai tuyến ba chỉ có chút danh tiếng, bọn họ thường thích sử dụng chiêu trò xấu xa, nhất là những người ỷ vào mình có chút bối cảnh phía sau thì ngay cả đạo diễn biên kịch trong đoàn làm phim cũng phải nhìn sắc mặt của cô (cậu) ta. Cho nên trước khi bộ phim chính thức được khai máy, lúc Chu Đại Giang biết được nữ chính là Lương Yên đã cảm thấy thật đau đầu, dẫu sao người phụ nữ có thể thu phục được đại thần Lục Lâm Thành viết tên lên hộ khẩu của anh ta sao có thể là một Bạch Liên hoa đơn thuần chất phác.

Nhưng hắn trăm ngàn lần không thể ngờ được rằng suốt hai tháng quay phim vừa qua, mặc dù là diễn viên nổi tiếng nhất trong đoàn nhưng biểu hiện của Lương Yên thực sự khiến hắn phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa.

Lời thoại luôn luôn học thuộc làu, lúc quay phim gặp phải sai sót bị NG sẽ cúi người xin lỗi với nhân viên với đạo diễn, bất kể là cô hay người đại diện của cô đều đối xử hòa thuận tốt đẹp với tất cả mọi người, đôi khi kết thúc công việc muộn còn tự móc tiền túi mời nhân viên trong đoàn uống trà sữa hoặc bữa khuya.

Chu Đại Giang  tiếc nuối thở dài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!