37
Hắn khẽ vung tay, những tờ giấy trắng trong tay lập tức lao về phía ta.
Dù nhẹ và mềm, nhưng nhờ nội lực, chúng mang theo khí thế sắc bén tựa kiếm khí.
Những tờ giấy vụt qua ta, đập vào cánh cửa phía sau và đóng sập cửa lại.
Số còn lại tung bay, rơi rải rác khắp đại điện, giống như hoa lê rụng, lả tả trên mặt đất.
Không một tờ nào thực sự chạm vào y phục của ta.
Hắn bước trên đống giấy trắng tiến về phía ta, đôi mắt đen sâu thẳm khó lường.
Ta không biết hắn định làm gì, liền nhặt thanh kiếm trên mặt đất, giơ về phía hắn, cảm thấy an toàn hơn một chút.
Nếu là người bình thường, có chút lý trí, hẳn sẽ biết không được đụng đến ta.
Dù gì ta cũng là nữ nhi nhà họ Giang, gia tộc đã tồn tại cả trăm năm, vì vậy khi nghe được bí mật, hắn dí kiếm vào cằm ta, ta cũng chẳng hề sợ hãi.
Nhưng giờ đây, khi thanh kiếm nằm trong tay ta, ta lại cảm thấy một nỗi lo sợ kỳ lạ.
Hắn không giống một người bình thường, mà giống một kẻ điên bị dồn nén lâu ngày.
Ta cau mày, nhìn hắn:
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hắn chẳng hề sợ thanh kiếm trong tay ta, thậm chí còn đưa tay nắm lấy lưỡi kiếm.
Máu nhỏ thành từng giọt, lăn xuống từ lưỡi kiếm.
Hắn như một kẻ quái dị, không cảm thấy đau đớn, chỉ khẽ cười.
"Nữ tử nhà lành mà đụng vào kiếm làm gì, đao kiếm vô tình, rất nguy hiểm."
Hắn nhẹ nhàng giật mạnh, dễ dàng đoạt lấy thanh kiếm, rồi tiện tay ném đi xa.
Ta hoảng loạn lùi lại, ngã xuống giường.
Thấy hắn tiến gần, ta vô thức đá hắn hai cú.
Không ngờ hắn yếu ớt hơn ta tưởng. Hắn ho vài tiếng, ngã xuống đất, rồi dựa vào giường mà ngồi.
Bàn tay không chảy m.á. u của hắn nắm lấy chân ta.
Bị ta đá, còn ho ra máu, vậy mà hắn chẳng giận dữ chút nào.
Trái lại, hắn run rẩy kích động, đôi mắt đào hoa sâu thẳm tối tăm, chăm chú nhìn ta.
Đôi tay thon dài, chỉ vài thao tác đã tháo hết giày và tất của ta.
Ngón tay lạnh như băng chạm vào da ta, hắn như thể đang hân hoan vì lần đầu tiên được đến gần ta như vậy.
Hắn nâng niu bàn chân ta, giống như cầm trên tay một món bảo vật.
Hắn chạm vào rất khẽ, như sợ làm hỏng món đồ quý giá trong tay.
Cuối cùng, ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua mu bàn chân ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!