Người ngồi trong sảnh ai cũng là nhân vật có máu mặt cả, có máu mặt đến mức nào sao, chính là ngay cả Đông Điện chủ Kim Thương Khách của Loan Vũ Điện mà cũng chỉ ngồi ở ghế dưới. Mà người ngồi ở vị trí đầu chính là người nắm quyền hiện nay của Tề thị ở thành Cẩm Tú, Tề Quỳnh Hoa. Phong thị thành Ngân Nguyệt thì phái đại công tử Phong Sơ Chỉ tới.
Trúc Nghiệp Hư mới vừa giới thiệu đồ đệ mình thế này —— Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng có thiên phú cao, căn cốt cũng ổn, lập lời thề rằng sẽ xem trảm yêu trừ ma là nhiệm vụ của mình, đã có vô số yêu hồn chết dưới lửa sen đỏ và Tiêu Dao trong tay mình, tuy tính cách có hơi nghịch ngợm và khó trị một chút, nhưng tin chỉ cần có thêm chút thời gian để lịch lãm rèn luyện thì chắc chắn sẽ trở thành một người chín chắn đáng tin.
Vừa mới dứt lời, Tạ tiểu công tử đã ôm một đống hoa nhỏ màu hồng tông cửa mà vào, hù cho mọi người phải kêu lên một tiếng. Nghịch ngợm khó trị thì có đấy, nhưng chín chắn đáng tin thì nhìn mãi không ra.
Phong Khiển Tuyết đứng ngoài cửa, y cũng chẳng biết phải nói gì hơn. Y mới bước vào sân thì đã cảm giác được bên trong có người, đang tính quay người rời đi thì ai ngờ Tạ Nhận lại chạy đến độ quên mình như thế, xông thẳng vào trong như một cơn gió, có muốn cản cũng cản không kịp.
Phong Sơ Chỉ cũng nhìn thấy Phong Khiển Tuyết ở trong sân, trước khi hắn đến thì đã được thúc phụ dặn dò, biết được chuyện của Quỳnh Ngọc Thượng Tiên, bèn chủ động chào hỏi: "Tiểu Phong, mau vào đây."
Xưng hô này là do Mộc Phùng Xuân dạy ở trong phong thư, nguyên nhân là vì nếu tiểu sư đệ đã muốn giả thành thân thích của Phong phủ thì cũng phải có một xưng hô giữa thân nhân với nhau. Nhưng lại chẳng nỡ hiến cái tên "A Tuyết" mà chỉ người trong nhà mới có thể gọi ra, bèn vung bút lên một cái, quyết định gọi theo dòng họ đi, thế thì không bị thiệt rồi.
Phong Khiển Tuyết đi đến trước mặt Phong Sơ Chỉ: "Huynh trưởng, sao huynh lại đến đây."
"Là vì Cửu Anh, ta có nghe Trúc tiên sinh nói, đệ và Tạ tiểu công tử đã tìm thấy một cái đầu của Cửu Anh đúng không?"
"Đúng." Phong Khiển Tuyết nói, "Ngoại trừ đầu của Cửu Anh, chúng ta còn tìm được ba thanh thần kiếm Nam Sơn ở sâu trong Thiết Sơn nữa."
Câu này được nói ra xong, ai cũng xôn xao hết cả lên, ba thanh thần kiếm Nam Sơn?
Người hồi hộp nhất là Kim Thương Khách của Loan Vũ Điện, ông còn chưa nhận được thư của Kim Hoằng mà chim sẻ truyền tin sẽ đưa đến, còn chưa biết nhi tử đi đến đâu rồi, bèn vội vàng hỏi: "Là ba thanh nào?"
Phong Khiển Tuyết nói: "Trừ Diệt Tung ra, chính là ba thanh còn lại."
Tạ Nhận liếc nhìn Trúc Nghiệp Hư, thấy sư phụ khẽ gật đầu, hắn bèn lấy đầu của Cửu Anh và ba thanh thần kiếm ra, bỏ hết lên trên bàn.
Mọi người nhao nhao đi lên nhìn, ba thanh kiếm sắc bén sáng loáng, đúng là thần kiếm Nam Sơn không sai đi đâu được. Về phần đầu của Cửu Anh, sau khi gỡ từng tầng vải trắng ra thì đã bị xẹp lép đến độ không nhìn rõ ngũ quan, nhưng sát khí vẫn còn đó, chỗ cổ cũng còn dấu ấn từng bị lửa sen đỏ đốt mà thành.
Tề Quỳnh Hoa sai đệ tử mang một cái lồng thu sát tới, chiếc lồng này được ông sai người chế tạo trong đêm sau khi nhận được thư của Trúc Nghiệp Hư, nó được mang đến đây để đựng cái đầu kia, trong lồng được bỏ thêm linh lực mạnh nhất vào, sức mạnh cũng bằng cỡ dãy núi dùng để trấn áp thời thượng cổ.
Thừa dịp này, Tạ Nhận chạy tới bên cạnh Trúc Nghiệp Hư, nhỏ giọng hỏi: "Sư phụ, sao nhiều tiền bối tới vậy?"
Trúc Nghiệp Hư thở dài: "Trong khoảng thời gian con và Phong công tử đi ra ngoài, lại có thêm hai cái đầu nữa của Cửu Anh muốn hiện thế, lần này các môn phái đều tề tụ ở thành Trường Sách, cũng là vì muốn thương thảo bước kế tiếp của kế hoạch."
Cửu Anh đã bị chôn dưới đất mấy ngàn năm, bây giờ cứ lần lượt có từng cái đầu bay ra ngoài, lại còn khiến cho không ít hung yêu c*̃ng ngo ngoe rục rịch theo, đây cũng có thể xem là mây đen ùn tới mưa gió đổ về, nếu giới Tu Chân mà không ra tay kịp thì chỉ sợ trận chiến trảm yêu hỗn loạn như ngàn năm trước sẽ diễn ra lần nữa. Nay lại có ba thanh thần kiếm Nam Sơn cắm ở Thiết Sơn, đây nói lên là đang có ít nhất một người đứng phía sau màn, âm thầm thúc đẩy tất cả mọi chuyện.
Những người có mặt c*̃ng đồng ý với quan điểm lúc đầu của Phong Khiển Tuyết, có thể tìm đủ ba thanh thần kiếm mà thần không biết quỷ không hay, đúng là chỉ có một mình Lạc Mai Sinh của Phi Tiên Cư mà thôi. Bây giờ Tang Đông Phương đã đi đến thành Xuân Đàm rồi, qua hai ngày nữa là có thể dẫn người đến đây, đến lúc đó thì xem hắn sẽ giải thích thế nào.
Tạ Nhận lại hỏi: "Nơi mà hai cái đầu khác xuất hiện là biển Bạch Sa và đỉnh Hỏa Diễm như trong sách ghi lại ạ?"
Trúc Nghiệp Hư lắc đầu: "Là thành Nộ Hào và thành Viên Ai."
Xem như là Tạ Nhận đã phát hiện ra, hình như nơi mà đầu của Cửu Anh bị chém rơi xuống, toàn là những nơi chẳng hề có núi xanh nước biếc gì cả. Thành Trường Dạ thì cả ngày không có lấy một tia sáng, nghe đâu thành Nộ Hào (1) thì có sấm bổ xuống từ trời cả ngày, thành Viên Ai (2) thì nằm sâu trong rừng, trong thành thì có một đám vượn quái lông đen đầy người ở đó.
So sánh như thế, cái đầu chôn dưới Huyết Hài Đàm ở Huyết Thứu Nhai đã được coi như là một nơi phồn hoa thoải mái nhất rồi —— Nhìn vào mấy nơi chẳng ra gì mà Cửu Anh bị vùi xuống kia, bảo sao nó lại nóng lòng muốn chạy ra ngoài như thế.
(1) "Nộ hào" có nghĩa là gào rít giận dữ, gào thét.
(2) "Viên" nghĩa là con vượn, "Ai" nghĩa là đau xót, đau thương.
Trúc Nghiệp Hư nói: "Đầu của Cửu Anh đã xuất hiện ở ba toà thành, gồm Trường Dạ, Viên Ai, và Nộ Hào. Ta nghĩ biển Bạch Sa và đỉnh Hỏa Diễm cũng sẽ không yên ổn được bao lâu nữa, A Nhận, con có nguyện đi cùng Phong công tử đến biển Bạch Sa xem sao không?"
Tạ Nhận chắp tay: "Vâng!"
Phong Khiển Tuyết c*̃ng gật đầu: "Được, sau khi chúng đệ tử chuẩn bị xong thì sẽ lập tức xuất phát."
Lại có người đứng lên ở trong phòng, uyển chuyển nêu ý kiến: "Trúc tiên sinh, Cửu Anh hiện thế là một việc trọng đại, mà Tạ tiểu công tử lại cũng còn nhỏ tuổi, không bằng phái thêm vài đoàn người đi theo giúp đỡ một chút, thế thì cũng ổn thoả hơn."
Tạ Nhận xoay người, còn chưa kịp nói chuyện, Phong Khiển Tuyết đã lạnh lùng mở miệng: "Chẳng lẽ cái đầu của Cửu Anh ở thành Trường Dạ không phải là do Tạ Nhận mang về đây à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!