Giờ phút này, Sue Helen đang lười biếng dựa vào ghế sa lon trong phòng giám sát, lật xem báo cáo kiểm tra đo lường.
Thực ra mỗi một số liệu nàng đều đã nắm rõ trong lòng nhưng vẫn xem qua một lần để thừa nhận cũng như kiểm tra công tác của hơn mười tên pháp sư.
"Các loại năng lực rất đồng đều, không có khuyết điểm rõ rệt, cũng không có sở trường đặc biệt. Sức mạnh tinh thần... Ừm, tạm được. Tỉ lệ cơ thể cân đối, chắc là lớn lên sẽ ưa nhìn... Rất nhiều múi cơ bụng... Rất linh hoạt, sức bền không tệ... Những thứ khác... Không có nữa?" Sue Helen từ báo cáo ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm đại pháp sư mà hỏi.
Dưới cái nhìn soi mói của nàng, vị đại pháp sư đã đạt đến cấp mười tám không khỏi rùng mình một cái, cung kính nói:
"Đây là kết quả kiểm tra đo lường đạt được trước mắt của chúng ta, tổng chi phí hết mười một vạn tiền vàng đế quốc. Toàn bộ kết quả kiểm tra đo lường đều ở đây, tạm thời không phát hiện thiên phú đặc biệt nào."
Những lời Sue Helen mới lẩm bẩm, hắn tự động lơ đi không để ý. Có thể tu luyện đến ma đạo sư* cấp mười tám thì hai chữ thiên tài đã không đủ để nói về trí tuệ của bọn hắn rồi.
Lông mày Sue Helen nhíu lại:
"Theo như thiên phú của hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện đến cấp mười tám mà thôi! Căn bản không có gì trọng dụng!"
Cấp mười tám 'không có gì trọng dụng' ma đạo sư chăm chú lắng nghe, vẻ mỉm cười trên mặt không hề thay đổi, vẫn luôn chân thành khiêm tốn.
"Không đúng! Rõ ràng sức mạnh thuộc về huyết mạch Archimonde trên người hắn cực kì mạnh mẽ thuần khiết, thậm chí so với nhóc Gordon còn mạnh hơn chút. Ừm, thế này cũng khá kì quái... Có lẽ là kết quả của việc bị dòng máu Tinh linh Ngân Nguyệt tác động. Nhưng tại sao lại không có thiên phú đặc biệt khác nhỉ?"
Hai hàng lông mày mỏng manh của Sue Helen xoắn chặt vào nhau.
Ma đạo sư nghiêm túc điềm đạm nói: "Archimonde thuộc về dòng máu cấp cao, tạm thời việc kiểm tra đo lường còn vượt quá khả năng của chúng ta."
"Nói bậy!"
Sue Helen giận dữ mắng mỏ,
"Ta nhớ rõ ràng có chí ít một phương pháp để kiểm tra đo lường thiên phú dòng máu cao cấp! Cho dù là dòng máu cao cấp nhất cũng có thể trắc nghiệm được! Dòng máu cao cấp quan trọng như thế nào, chẳng lẽ còn cần ta phải nhắc lại sao?! Các ngươi đã làm gì hả, không nhẽ tiền của ta đều vứt đi cho chó rồi à! Nếu hắn đã có thiên phú dòng máu cấp cao thì không tiếc bất cứ giá nào tiến hành kiểm tra đo lường, căn bản không cần hỏi ta! Nghe có hiểu không, không tiếc giá nào!"
"Phương pháp kia rẻ nhất phí tổn thí nghiệm cũng vượt qua mười vạn tiền vàng đế quốc." Ma đạo sư đã hiểu ra, sắc mặt không đổi nhắc nhở.
"Ah, bỏ đi."
Richard chẳng hề biết gì về mấy chuyện nhỏ phía sau này. Sau khi bị đưa về chỗ của mình, nó liền tiến vào mộng đẹp sau một ngày chịu đựng dày vò thê thảm.
Trong mơ, nó lại trở về thôn Rut'theran, đang cõng nặng quả bánh mì trở về nhà. Mái của căn nhà nhỏ ấm cúng thấp thoáng xa xa, mẹ đang đợi mình. Từ xa đã ngửi thấy mùi xào nấu chứng tỏ rốt cục nó đã có thể thoát khỏi quả bánh mì nhạt nhẽo rồi.
Cậu nhóc Richard háo hức chạy như bay, rồi nhìn thấy mẹ đang tươi cười nhìn mình, sau đó quay người đi vào nhà. Chỉ trong nháy mắt, lửa bùng lên, phun ra từ các ô cửa sổ.
Richard ngồi bật dậy, kêu lên sợ hãi, muốn nhào về trước. Khó khăn lắm nó mới nhìn rõ cảnh vật xung quanh mình, mồ hôi liền trào ra thấm ướt áo ngủ. Nó há hốc miệng thở hổn hển, lồng ngực nặng nề như có khối chì đè lên, gần như chẳng thể hô hấp.
Richard chậm rãi ngẩng đầu, thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn xa hoa. Giường to khó tưởng tượng nổi, ít nhất đủ cho năm người cùng nằm ngủ. Diện tích phòng ngủ cực kì lớn, chỉ nhìn lướt qua Richard đã có thể cho ra số liệu chính xác.
Đây là không gian lớn đến 20*15 mét, khoảng cách từ mặt đất đến trần nhà tầm sáu mét. Nằm ở đây, Richard cảm giác mình như con thuyền lẻ loi trôi nổi trên biển cả.
Diện tích phòng ngủ còn lớn cả nhà của thôn trưởng, Richard không thể nào hiểu được tại sao không gian lớn như thế chỉ dùng để làm chỗ ngủ ột người.
Nó thoáng suy tư, đồng thời xuống giường, bắt đầu quan sát toàn bộ phòng ngủ. Đã qua trận cháy một tháng, Richard vẫn đang ép mình quên phải quên mọi chuyện đã xảy ra hôm đó. Suy nghĩ của nó có phần ngây thơ, khờ khạo, cho rằng chỉ cần mình quên thì sẽ có một ngày mẹ trở về.
Tuy thế, chỉ cần ý nghĩ này thoáng nổi lên là nó liền lập tức bắt mình tin tưởng vào nó và hiện giờ đã đem nó trở thành một loại tín ngưỡng.
Phòng ngủ được trang trí xa hoa, đồ trang trí được lựa chọn mang cả phong cách pháp sư và đại quý tộc. Ngoài ra, Richard còn phát hiện chỉ cần nó chú ý nhìn thứ gì thì sẽ tìm ra rất nhiều số liệu của chúng, hơn nữa các số liệu này có thể chính xác đến hai số lẻ sau dấu phẩy.
Đây là thiên phú "Chân Thực" lấy được trong Chỉ Dẫn, không hiểu trong qusa trình kiểm tra đã xảy ra chuyện gì mà kích thích nó phát triển tới tầng thứ hai: "Chính Xác. Sau khiChính Xác" xuất hiện, Richard lờ mờ cảm thấy được tầng thứ ba và thứ tư của năng lực này lần lượt là "Nhìn Thấu" có thể phân tích kết cấu bên trong của vật thể và "Giám Định
"giúp phân tích chất liệu. Nhưng muốn phát triển lên tầng cao hơn còn không biết phải chờ đến khi nào. Hiện Richard vẫn không rõ"Chân Thực" rốt cuộc có tác dụng gì, trước mắt chỉ phát giác ra mình đang bị các con số bao phủ.
Khi nó nhìn qua mỗi vật đều có vô số số liệu hiện lên, hàng ngàn hàng vạn con số đồng thời ùa tới thậm chí đã khiến hắn sinh ra nhận thức sai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!