Chương 243: Chung Kết Và Bắt Đầu (Trung)

Sau khi Sandrew thu lại hết hắc võ sĩ, hắn vừa nhìn thấy thi thể Cink Leier lập tức hai mắt tỏa sáng, đầy mong chờ nói:

"Không! Đưa nàng ta cho thuộc hạ, chỉ cần cho thuộc hạ nửa tháng, thuộc hạ có thể biến nàng ta thành hắc kỵ sĩ mạnh mẽ it nhất cấp 15, còn có thi thể hạ sư nữa. A không, nó là gì vậy, không ngờ ăn sạch thi thể hạt sư, a, đấy là vong linh tọa kỵ mạnh mẽ a…"

Sandrew vừa chỉ vào mẫu sào vừa vô cùng đau lòng kêu lên, hắn hoàn toàn mất đi âm trầm bình tĩnh ngày thường. Nếu theo quỹ tích cuộc đời trước kia của hắn thì có tốn cả đời cũng không gặp được thi thể sinh vật mạnh mẽ mới chết như này, quan trọng nhất là linh hồn còn chưa hoàn toàn tiêu tán.

Nếu như được Cink Leier và hạt sư, hắn lập tức sẽ tiến lên thêm một tầng trên con đường vong linh pháp thuật.

"Hạt sư là của mẫu sào."

Richard nói. Tuy chiến lực hắc võ sĩ của Sandrew không tồi nhưng chỉ ở mức không tồi mà thôi, đối với Richard thì vong linh sinh vật có không gian chiến lược nhỏ. Mà mẫu sào lại mạnh mẽ, trung thành, theo thời gian trưởng thành, mẫu sào càng lúc càng tỏ vẻ khủng bố.

Hiện tại, Richard cuối cùng hiểu vì sao Lynn đại thần quan lại nói mẫu sào là binh khí chiến tranh vị diện.

Năng lực đặc biệt nhất của hạt sư là kịch độc, nếu như có thể gia tăng năng lực này cho phong nha thì dù cho chúng không tăng cấp thì chiến lực cũng tăng mảng lớn. Ở đại đa vị diện, sinh vật không sợ kịch độc rất ít.

Nhưng Lưu Sa cần thi thể Cink Leier làm gì?

Chẳng lẽ nàng ta hứng thú với tử vong thần lực? Nhưng là khi Sandrew đưa ra yêu cầu, mẫu sào lập tức đưa đến ý thức phản đối mãnh liệt nhưng khi Lưu Sa đưa ra yêu cầu, mẫu sào lại vô cùng bình tĩnh, không có chút phản ứng nào.

Richard đột nhiên nghĩ đến một việc: "Chẳng lẽ Lưu Sa cần là để ẫu sào?

"Hắn phân phó chiến sĩ trông giữ thi thể Cink Leier, không để ai đụng vào nàng còn bản thân thì đi gặp Lưu Sa. Vừa thấy Lưu Sa, Richard đã lập tức hỏi:"Ngươi muốn đưa thi thể Cink Leier ẫu sào?"

Lưu Sa có chút gian khổ nâng dậy thân thể từ trên giường nói: "Ngươi đã biết?"

"Chỉ đoán thôi." Richard thở dài nói: "Như vậy có phải có trợ giúp rất lớn đối với mẫu sào không?"

"Nếu như là lực lượng đặc biệt mạnh, ngươi biết rồi đấy."

Richard đành chịu tranh luận: "Nhưng mà dù sao cũng là ăn người, nếu như mẫu sào đã quen…"

"Mẫu sào chỉ nghe lệnh của ngươi.

"Lưu Sa đầy thâm ý nói. Điều này nghĩa là nếu như Richard có thể khống chế bản thân thì mẫu sào cũng có thể khống chế chính mình. Richard nhíu mày đột nhiên nói:"Chẳng lẽ trước kia nó đã từng ăn nhân loại?

"Khi mẫu sào đưa ra yêu cầu, hắn ẩn ẩn có cảm giác quái dị, lúc này bỗng nghĩ đến khả năng này và cấm lệnh mình từng đưa ra. Nhưng là không đợi Richard có phản ứng, Lưu Sa đã thản nhiên thừa nhận nói:"Là ta đưa cho nó ăn. Sinh mạng mạnh mẽ bất kể chủng tộc nào đều có trợ giúp rất lớn đối với tiến hóa với nó.

Nếu như không phải ăn thi thể Mintai tước sĩ, nó sẽ không có được năng lực cường hóa lực lượng, cũng không có những con tấn mãnh thú thiên về lực lượng…"

Richard nhìn thật sâu thiếu nữ có quan hệ thân mật với mình, chỉ là mơ hồ về nàng càng lúc càng lớn. Nhưng là ý nghĩ của Lưu Sa thì hắn hiểu rõ, nàng không muốn hắn gánh vác quá nhiều cảm giác tội lỗi nên mới tự thân động thủ, làm những việc Richard khó mà lựa chọn nhưng lại có lợi ích quyết định đối với đoàn đội.

Lưu Sa đưa ánh sáng về hướng Richard còn bản thân thì dần chìm vào bóng tối.

"Ngươi rất thích làm những việc như vậy sao?

"Richard nghĩ một lát rồi ngẩng đầu nhìn ánh mắt trong trẻo của Lưu Sa. Nàng trầm mặc chốc lát, lắc lắc đầu nói:"Không thích nhưng cần phải có người làm."

"Nếu như không thích thì đừng làm nữa." Richard mỉm cười, khẽ vuốt ve cằm nàng rồi điểm xuống môi nàng một nụ hôn, sau đó nói: "Sau này những việc như vậy để ta làm!"

Nói xong, Richard đi ra ngoài phòng.

"Nhưng là… Không được! Ngươi không quen làm những việc này mà ta đã quen rồi!

"Lưu Sa khẩn trương nhảy xuống giường muốn kéo lại Richard nhưng là nàng vô cùng yếu, vừa nhảy xuống chân đã mềm nhũn, suýt thì tẽ ngã. Richard vội quay người, vươn tay đỡ lấy nàng ôm vào trong ngực. Hắn đầy trịnh trọng nhìn vào tròng mắt nàng nói:"Lưu Sa, nếu như việc này quan trọng cần phải làm thì hãy để một người làm.

Nếu đã cần thiết thì hãy để ta làm, ta không hy vọng đôi tay em dính những thứ hắc ám dơ bẩn này."

Nói xong, Richard hôn nhẹ lên bàn tay mềm mại của Lưu Sa rồi mới đặt nàng xuống giường, dùng chăn đắp cho nàng. Lưu Sa khẽ liếc nhìn hình bóng hắn dần biến mất sau cánh cửa, trên gương mặt nàng không biểu lộ chút tình cảm nào, không thể nhìn rõ được nàng đau buồn hay vui vẻ nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!