Chương 8: (Vô Đề)

Cuối tháng ba, Mạc Kỳ trở lại.

Ta mới biết rằng, Vân Hạc suýt chút nữa đã tìm thấy Phong cô nương, kết quả là một sai sót ngẫu nhiên, vẫn chưa thể gặp được.

Mạc Kỳ cảm khái nói: "Thuộc hạ cũng thật không ngờ thế tử lại là người thâm tình như vậy, Phong cô nương cũng đã gặp qua thế tử, nếu là người khác, mấy ngày này trời lạnh cóng, sợ là sẽ sớm bỏ cuộc.

"Thật ra từ khi còn bé, ta chưa xác thực chưa bao giờ thấy Vân Hạc để tâm đến bất kỳ cô nương nào nhiều như vậy. Mạc Kỳ tiếp tục nói:"Phong cô nương am hiểu kiếm thuật, nghe nói ngay cả Dao Y bên cạnh phu nhân cũng không phải là đối thủ của nàng.

Thế tử nói, người không sợ nàng gặp nguy hiểm, thế tử chẳng qua chỉ muốn gặp nàng, nhưng nàng luôn trốn tránh."

Linh Tê kinh ngạc: "Ngay cả Dao Y cũng không phải là đối thủ của nàng sao? Vậy thì cũng lợi hại quá rồi."

Mạc Kỳ cười:

"Không sai, e rằng cả ta và ngươi đều không phải là đối thủ của nàng. Có điều thế tử nói, đợi sau khi trợ giúp chủ tử xong việc thì sẽ tiếp tục tìm nàng, nàng cũng sẽ không thể trốn tránh thế tử cả một đời. Một ngày nào đó, thế tử sẽ tìm được Phong cô nương."

Ta gật đầu: "Biểu ca đã không bỏ cuộc, vậy có nghĩa là duyên phận của bọn họ chưa cạn, sau này, nhất định sẽ gặp được nhau.

"Tình hình của ngũ ca bây giờ, Mạc Kỳ cũng không quá rõ ràng, ngũ ca bên kia chỉ truyền tin để Mạc Kỳ và Linh Tê bảo vệ ta cho tốt, nếu muốn rời khỏi Bắc Lương, có thể đi đến Phong huyện, về phần Đại Tề và Nhạc quốc, không có nhiều điều để nói. Mạc Kỳ hỏi:"Công chúa hiện tại có dự định gì?"

Ta nhớ lại những lời Nghiêm Hủ nói hôm đó, đỡ trán nói: "Thời gian này nhị điện hạ ở Nguyên Châu, chúng ta sẽ không đi."

Buổi chiều, Tống Cẩn đến gặp ta, mang theo tin tức từ trên kinh.

Hóa ra đúng như những gì Nghiêm Hủ lo lắng, trong cung tìm đến Tú Sơn tiên sinh, sau khi bắt mạch bình an cho đế hậu, còn thật sự muốn để Tú Sơn tiên sinh đi đến hoàng trang chữa bệnh cho ta. Chỉ là Tú Sơn tiên sinh đã tiếp nhận giao phó của Tống Cẩn, giúp che giấu chuyện ta không có ở hoàng trang.

Tống Cẩn nói: "Ta và nhị điện hạ cũng đã nói về chuyện này, nhưng dù lần này sư phụ ta che giấu được, sau này cũng khó có thể đảm bảo được không có ai nghi ngờ, nhị điện hạ hiện tại ở Nguyên Châu động tác cũng lớn, muội phải cẩn thận một chút.

"Ta gật đầu. Nghĩ đến đây, ta hỏi:"Tống Cẩn, loại thuốc nhuyễn hương tán này, thường mua ở đâu được?"

Một tia ngạc nhiên thoáng qua trên mặt Tống Cẩn: "Tiểu Vân, muội hỏi cái này làm gì?"

Ta đáp:

"Người hạ dược ta lúc đó vẫn luôn chưa được tìm thấy, bây giờ hai hộ vệ của ta đều ở đây, Nghiêm Hủ đã đưa họ cho ta, an toàn của ta đương nhiên không vấn đề gì. Cho nên ta muốn để Linh Tê và Mạc Kỳ cũng đi tra xem, có thể tìm ra được manh mối gì không?"

"Thuốc này, ngoài chợ không có bán để mua. Nếu muốn mua, phỏng chừng phải đến mấy nơi như chợ đen, nhưng từ nơi đó, sợ cũng rất khó tra."

Tống Cẩn cười cười: "Muội hình như không tin nhị điện hạ, nhưng ta tin, hắn nhất định sẽ bắt được người hãm hại muội."

Ta cười khổ: "Ta cũng hi vọng như vậy, nhưng gần đây hắn cũng bận, ta cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà đi làm phiền hắn."

Tống Cẩn đứng bên cạnh ý vị thâm trường nói: "Có lẽ trong mắt hắn, đây không phải là chuyện nhỏ...

"Ta bĩu môi, lần trước đi đến còn suýt đ.á.n. h nhau với hắn, bây giờ ta vẫn giữ trạng thái hòa bình, đợi hắn xong việc thì lại lập kế hoạch là được. Linh Tê đã tra xong tin tức về nhà Vương Như Quân, Vương gia hiện giờ, thật sự chỉ còn mấy cửa hàng tơ lụa, mà làm ăn cũng không tốt lắm. Ta hỏi:"Thương nhân bán tơ lụa ở Nguyên Châu cũng không có bao nhiêu người, sao làm ăn của nhà nàng ta lại như vậy?"

Linh Tê đáp: "Các thương nhân bán tơ lụa khác mỗi năm đều đổi mới các kiểu hoa văn, nhưng nhà nàng ta mấy năm rồi đều chỉ sử dụng một mẫu hoa văn, cũng chỉ có một vài bà lão không để ý đến kiểu dáng hoa văn mới mua, các cô nương sao có thể muốn mua?"

Ta luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng, mỗi lần Vương Như Quân trang điểm ăn mặc, đều không hề giống nữ tử xuất thân từ một thế gia bình thường.

"Trong nhà nàng ta còn có ai?"

Linh Tê đáp: "Trong nhà còn có một ca ca, nhưng nghe nói cả ngày ăn chơi nhàn rỗi, không quan tâm nhiều đến việc buôn bán tơ lụa."

"Không quan tâm nhiều đến việc buôn bán tơ lụa?"

Ta và Linh Tê nhìn nhau, "Vậy có nghĩa là, nhà bọn họ có thể còn những việc làm ăn khác kiếm được nhiều tiền hơn so với buôn bán tơ lụa."

Đã là một chuyện làm ăn tra không ra, tất nhiên cũng sẽ không nhìn thấy rõ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!