Tác giả: Kiến Kình Lạc
Edit: Alex
_____________
Bước vào tháng Năm, thời tiết dần nóng lên, ra khỏi nhà một chuyến là mồ hôi nhễ nhại.
Diệp Nam Nịnh đứng trước tủ quần áo của Đỗ Khê Nhiễm, giúp chị sắp xếp lại đồ chuyển mùa. Còn Đỗ Khê Nhiễm thì đứng một bên học xếp quần áo từ em người yêu.
Trước kia, những việc này hoặc là mẹ làm, hoặc là dì giúp việc sẽ thu xếp, bản thân cô gần như là không động đến, thật sự lãng phí thời gian. Có điều hiện giờ cùng sắp xếp với Diệp Nam Nịnh lại khá vui, thú vị hơn nhiều.
"Em có dọn của em chưa?" Đỗ Khê Nhiễm hỏi.
"Vẫn chưa, làm cho chị trước đã." Diệp Nam Nịnh ung dung đáp.
"Vậy lát nữa tụi mình sang dọn của em nhé."
Sau đó hai người lại sửa sang tủ quần áo của Diệp Nam Nịnh. Sự chú ý của Đỗ Khê Nhiễm không nằm ở việc sắp xếp đồ mà là tỉ mẩn nghiên cứu đám quần áo. Nếu thấy đồ nào chưa mặc thì cô sẽ bảo em bạn gái thử ngay tại chỗ, bắt đầu chơi trò Kỳ Tích Noãn Noãn phiên bản người thật.
Đến khi sức cùng lực kiệt, Đỗ Khê Nhiễm lại vô thức moi ra được một chiếc áo sơ mi bông kiểu của phụ nữ trung niên. Phản ứng đầu tiên của cô chính là kinh ngạc vì Diệp Nam Nịnh còn có phong cách mặc đồ kiểu này, sau mới phát giác chiếc áo trông quen mắt cực kì: "Chị nhớ ra rồi. Em mặc cái áo này làm chị tưởng là b. iến thái đây này."
"Em không có mặc." Diệp Nam Nịnh đỏ mặt, giật lấy chiếc áo bông che ngang, "Chỉ che một chút như vầy thôi."
"À phải, chính là như vậy." Lúc ấy Đỗ Khê Nhiễm chỉ kịp nhìn thoáng qua một cái đã vội vọt lên xe tẩu thoát. Nếu biết trước bên dưới chiếc áo bông này là một cô nàng cực kì xinh đẹp như thế thì cô nhất định đã nán lại ngắm thêm tí nữa, "Mặc vào xem xem?"
"Dạ? Thật hả?" Diệp Nam Nịnh hơi bối rối.
"Mặc đi mặc đi." Đỗ Khê Nhiễm dụ dỗ một lúc, em người yêu mới chịu thay chiếc áo bông. Nhưng rồi lại nhìn đến ánh mắt có phần mất mát của Đỗ Khê Nhiễm, "Xấu lắm hở chị?"
Đỗ Khê Nhiễm nặng nề lắc đầu: "Ầy, chị còn tưởng là sẽ xấu, đã chuẩn bị cười em rồi. Nào ngờ đồ thế này mà em mặc vào cũng đẹp như vậy, không hổ là em."
Diệp Nam Nịnh nhoẻn miệng cười.
Đỗ Khê Nhiễm ngắm nhìn cô nàng suốt một lúc, rồi đột nhiên nở nụ cười, kéo em đến trước mặt mình mà véo mũi: "Cười vậy đi, xinh lắm. Càng ngày càng đáng yêu."
Diệp Nam Nịnh sờ mặt, phát hiện mình đúng là đã bất giác cười lên thật. Ngẫm lại thì thời gian này, cô đã cười nhiều hơn thấy rõ. Hễ nghĩ đến Đỗ Khê Nhiễm thì nụ cười sẽ tự động nở trên môi. Chỉ cần nói vài câu đơn giản thôi là chị đã có thể kíc. h thích đến trái tim cô rồi.
Cô ngẩng đầu, ôm lấy mặt Đỗ Khê Nhiễm, hôn lên môi chị một cái: "Em yêu chị."
Lời bày tỏ tình yêu bất ngờ khiến Đỗ Khê Nhiễm sửng sốt mất một lúc. Đoạn, cô hạ giọng nói: "Thả thính ở chỗ chị là phải bị phạt đấy nhé."
Chiếc áo bông rơi trên sàn nhà, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rơi trên mặt đất, còn một góc nắng rơi trên cổ chân trắng nõn nơi mép giường. Ngón chân co một lúc rồi lại duỗi, tựa đóa hoa mùa hè nở rộ.....
Đến giữa tháng, luận văn được thông qua, tiếp theo chính là chờ bảo vệ luận văn và lễ tốt nghiệp.
Trong thời gian đó, Diệp Nam Nịnh có trở lại trường một chuyến. Là giảng viên hướng dẫn cố ý tìm cô, hỏi cô có muốn tiếp tục thi lên thạc sĩ hay không. Lúc trước có suất tuyển thẳng cho Diệp Nam Nịnh nhưng không ngờ cô nàng lại từ chối. Giảng viên hướng dẫn vẫn luôn cảm thấy đáng tiếc, giờ lại không nhịn được muốn khuyên nhủ thêm. Hiện nay ngành này cạnh tranh rất gay gắt, trình độ chung cũng không ngừng nâng cao.
Lấy thành tích của cô nàng mà không học lên nữa thật sự khiến người ta cảm thấy tiếc nuối.
Vốn kế hoạch của Diệp Nam Nịnh không có mục thi lên thạc sĩ, nhưng sau khi mở lòng với người nhà, cô không thể không cân nhắc lại chuyện này.
Mọi người trong nhà đương nhiên đều hy vọng cô ra nước ngoài học lên cao hơn. Dù rằng trong nước cũng có trường tốt nhưng nếu có thể vào trường xếp hàng TOP quốc tế mà đào tạo sâu thì rất có lợi cho kế hoạch của cô sau này.
Lúc còn trung học, Diệp Nam Nịnh cũng từng cố ý tìm hiểu những trường có chuyên ngành liên quan, lòng rất muốn đi nhưng vì nguyên nhân gia đình nên đành gác lại. Giờ nhắc đến việc này, mong muốn ấy lại một lần nữa nhen nhóm, cô rất nóng lòng muốn thử.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Có điều nguyên nhân khiến cô vẫn chưa quyết định ngay là bởi vì đi du học nước ngoài cũng đồng nghĩa với việc cô và Đỗ Khê Nhiễm phải yêu xa ít nhất hai năm. Đối với một cặp đôi còn đang trong giai đoạn cuồng nhiệt mà nói thì điều đó hết sức chí mạng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!