Chương 35: Đau Bụng Sắp Sinh

Thai nhi trong bụng Lục Lam càng lúc càng lớn, mới chớp mắt thôi mà đã trôi qua thêm mấy tháng nữa. Con của cô tính ra cũng gần chào đời rồi, ước chừng khoảng bốn tuần nữa thôi.

Bụng ngày một to vậy nên việc đi lại gây ra cho Lục Lam vô số khó khăn. Ngồi, nằm, đứng đều không dễ dàng như trước nữa, cô cũng không dám khinh suất chút nào vậy nên rất kĩ lưỡng, làm việc gì cũng chậm rãi.

Khoảng thời gian này An Niên luôn ở bên cạnh cô, anh đã hơn một tháng không đến An thị rồi. Anh đối xử với cô rất tốt, chăm sóc cô càng chu đáo hơn rất nhiều. Một người như anh lại siêng năng lên mạng tìm hiểu cẩm nang về phụ nữ mang thai sau đó đọc hết tất cả rồi áp dụng lên người cô.

Có đôi lúc cô cảm thấy rất cảm động, nhưng sực nhớ đến những việc mà An Niên làm trước đây, bất giác lòng Lục Lam trở nên lạnh lẽo hẳn đi.

Cô không muốn tin An Niên và càng không dám hy vọng vào anh. Vì cô đã từng tuyệt vọng rồi, một sự tuyệt vọng đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần.

Thời tiết dạo này thay đổi thất thường, tối nay lại có mưa to, An Niên thấy thế liền lấy áo ấm ra cho Lục Lam. Anh quan tâm: "Em mặc vào đi."

"Cảm ơn." Tuy cô không muốn yêu anh thêm một lần nào nữa nhưng cô cũng không bài xích anh. Anh lo lắng cho cô như thế cô cũng không còn từ chối, nếu không có anh giúp đỡ thì dù sao mọi chuyện cũng rất bất tiện.

Lục Lam mặc áo khoác xong liền đưa ra đề nghị : "Tôi muốn ăn dưa hấu."

Đưa ra đề nghị này chính là cô muốn làm khó An Niên.

Trong tủ lạnh đã không còn dưa, mấy hôm nay cô cũng không ăn đến nên An Niên không có dự trữ, nếu bây giờ cô mà đòi ăn thì chỉ còn cách duy nhất là đi mua.

Như thường lệ, khi cô nói muốn ăn một thứ gì đó thì An Niên sẽ bất chấp tất cả mà nhanh chóng đi mua cho cô. Đúng vậy, là tự anh đích thân đi.

Nhưng hôm nay trời lại mưa to thế này, siêu thị cách Tú Uyển cũng khá xa, nếu bắt An Niên đi mua thì chưa chắc anh đã đồng ý.

Cô muốn ăn là một phần, muốn xem lòng của An Niên lại là một phần.

"Em đợi tôi."

Lục Lam cứ ngỡ An Niên sẽ từ chối, vậy mà anh lại dịu dàng nói với cô một câu, cười với cô một cái sau đó xoay người đi ra khỏi phòng.

Cô vẫn còn đang hoài nghi thì bên ngoài truyền lên tiếng động cơ, tuy không rõ lắm nhưng cô có thể biết đó là tiếng xe của An Niên. Tiếng xe nhỏ dần, anh đã chạy ra khỏi Tú Uyển.

Cô không nói gì, chỉ im lặng ngồi trên giường, đôi mắt nhìn làn mưa xối xả bên ngoài qua cửa sổ.

Trời lạnh lắm, hình như lúc nãy anh chỉ mặc có một chiếc áo sơ mi mỏng manh thôi…

Đúng lúc này Sắc Sắc từ dưới giường nhảy nhanh lên bên cạnh cô, nó yên lặng nằm xuống gối đầu vào chân cô.

Cô mỉm cười, nhẹ nhàng xoa dầu Sắc Sắc một cái. Sắc Sắc giờ đã lớn, đôi chân cũng linh hoạt hơn rất nhiều, nếu bây giờ mà bắt cô chạy đua cùng với nó thì chắc chắn cô sẽ thua cuộc. Nó càng lớn càng đáng yêu hơn, mỗi lần chạy là cái mông lại nguẩy nguẩy, thật dễ thương.

Nó lớn thế này thì nhất định sẽ không bị ai ức hiếp nữa, Lục Lam cũng bớt lo lắng hơn phần nào.

Không lâu sau đó An Niên đã quay trở về, anh đưa dưa hấu cho người giúp việc – chị Tần sau đó xoay bước đi vào phòng Lục Lam.

Thấy cô đang nói chuyện với Sắc Sắc vui vẻ, tâm tình anh lại trở nên thoải mái. Anh nói : "Dưa anh vừa mua về, lát nữa chị Tần sẽ mang lên cho em."

Cô ngẩng đầu, bắt gặp hình ảnh An Niên quần áo thấm nước đang đứng trước cửa phòng, lòng cô có chút xót xa.

Anh bị ướt thế này chắc là lúc ra khỏi xe để vào siêu thị mua dưa cho cô, ngốc quá, sao lại không mang ô theo chứ?

"Anh thay đồ xong sau đó sẽ xuống cùng em." An Niên nói một câu sau đó xoay người đi lên lầu.

Thật ra anh đã từng có ý định muốn cô quay lại phòng ngủ trên lầu mà nghỉ ngơi nhưng dù sao cô cũng đang mang thai, đi lên đi xuống quả thật là việc bất tiện. Cộng với việc cô bây giờ vẫn chưa tha thứ cho anh, vậy nên hai người vẫn ở hai phòng như trước.

Lúc anh thay đồ xong cũng là lúc chị Tần gọt xong dưa, anh cầm lấy dĩa dưa từ tay chị mang vào cho Lục Lam.

"Em ăn đi." An Niên đặt dĩa dưa xuống trước mặt cô, anh cũng kéo ghế lại ngồi cạnh bên giường cô.

Cô nhìn anh một cái sau đó vội cụp mi, với lấy chiếc nĩa trên bàn tự mình ghim lấy dưa hấu rồi bỏ vào miệng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!