edit: như nhã tiểu thư
beta: Scr0811
Vợ chồng son cùng nhau xuất hiện ở lầu dưới, Cù Thừa Sâm sửa sang xong quân trang, ở phòng khách, trên bàn có một bình trà ô long thơm ngào ngạt, Ôn Miên nghĩ đến phía sau hai chữ này, cảm thấy đúng với hoàn cảnh vừa rồi.
Đôi mắt to của Cù Thần Quang theo dõi anh vòng tới vòng lui mấy lượt, nghĩ tới chuyện đầu tiên anh hai muốn làm chính là tìm mọi cách nhanh nhất đem chị dâu mang về phòng tự mình tranh thủ kiếm lợi chứ...... Ừ, không đúng, tóm lại, nhìn chị dâu này giữa hai lông mày ôn nhu như nước đôi lúc biểu hiện rất ngọt ngào, nhất định là bị anh hai sói sám này khi dễ rồi.
Cô thân là con gái của tư lệnh, cô phải đòi lại lẽ phải cho chị dâu chứ,"anh hai, hai người tránh mặt ở trên đó làm gì thế?"
Liền nghe em gái nhỏ làm khó dễ Trung tá tiên sinh,"Em giúp anh làm công tác tư tưởng trước mặt ba nhiều lần rồi, cưới vợ về là phải thương yêu, hiểu không đó?"
Ôn Miên bình tĩnh nâng lên ly trà không nhúng tay vào, Sếp Cù chỉ dùng lời nói không dùng tới tay chân, vuốt vuốt khuôn mặt bé nhỏ của em gái.
Cù Thần Quang né tránh móng vuốt của anh trai, giật nhẹ ống tay áo của Ôn Miên, "Chị dâu, chị không nên sợ anh làm gì, cùng lắm thì hai anh chị cầm súng đối đầu với nhau."
Nghe nói như thế, một ngụm trà nghẹn lại ở cổ họng Ôn Miên, thiếu chút nữa phun hết ra ngoài."Em gái của anh hình như là giản giáo không chặt thì phải......"
Cù Thừa Sâm đem mắt nhìn sang chú út, chân mày từ từ nhíu lên. Ôn Miên tương đối phối hợp nói nhỏ: "Cái người này em gái căn bản là được nuông chiều quá mức."
Bùi Sách nghe lời này, cũng cười: "Là do ta nuông chiều ra mà thôi."
Ôn Miên định chạy trốn, chỉ thấy cù Thần Quang hướng về phía ngực của cậu út đánh một cái.
Bốn người cười đùa một hồi, đến giờ cơm, Bùi Bích Hoa nhìn một bàn đầy người, đều đang rất vui vẻ, gật đầu có vẻ hài lòng. Bà vừa gắp thức ăn cho con dâu, thuận tiện nhìn về con trai thứ hai, "Cũng mau bước sang năm mới rồi, con định thế nào?"
Cù Thừa Sâm mặt không đổi sắc, "Đầu năm nay phải trực, năm sau còn phải diễn tập toàn quân khu, các ban ngành đều phải chuẩn bị chu đáo."Ý là, không thể về nhà đón năm mới được. Cù Viễn Niên nhìn đứa con dâu tính tình ôn hòa một chút: "Còn Ôn Miên anh định an bài thế nào?"
Cù Thừa Sâm không chút suy nghĩ, hướng gắp một cái đùi gà bỏ vào trong chén của cô, "Đại đội trưởng để cho mấy chiến hữu tụi con dẫn theo người nhà đón giao thừa, Ôn Miên đi theo con."Ôn Miên còn chưa có hồi hồn, đã bị Cù thủ trưởng tự tiện quyết định hướng đi cho cô rồi.
Mắt Cù Thần Quang chỉ nhìn vào cái đùi gà, trước kia anh hai đều nghĩ tới cô trước nhưng bây giờ trong mắt chỉ có chị dâu, quả nhiên anh hai trọng sắc khinh em gái.
"Để cho vợ con ở bộ đội ở mấy ngày, đầu năm về cũng được." Cù Thừa Sâm nói xong, thấy ôn miên mặt không dám tin như cũ, hắn nhíu mày, "Thế nào?"Ôn Miên sững sờ tại chỗ, "Không thành vấn đề chứ? Sẽ không quấy nhiễu buổi huấn luyện của các anh chứ?"Anh không phải đã nói đại đội trưởng đồng ý mang theo vợ con rồi sao, Cù Thừa Sâm đưa tay gõ nhẹ trên trán nàng một cái, "Về sau, giấy hôn thú em giữ đi, để mất công lại quên mình đã gả cho anh."
Ôn Miên nghe thấy tiếng cười của mọi người bỗng nhiên đỏ hết mặt, xem ra, Cù thủ trưởng này thật đúng là càng ngày càng coi trọng bản thân rồi. Làm chồng của cô, cũng xem như đủ tiêu chuẩn. Ôn Miên thừa dịp các trưởng bối không chú ý, ở dưới bàn lặng lẽ nắm lấy bàn tay Sếp Cù. Đôi tay của người đàn ông này đã mang đến cho cô bao nhiêu là an ủi và xao động, cô cũng không dám nghĩ đến.
Chỉ muốn, bày tỏ một chút gì đó mà thôi. Cù Thần Quang vội vàng gặm cái đùi gà do Bùi Sách gắp cho, không rãnh nói chuyện. Nếu mình không nhầm thì chú út sẽ lại chế nhạo anh hai cho coi "Thừa Sâm, cháu làm thế cũng không đúng đâu, hai vợ chồng ân ân ái ái ở trong doanh trại đón giao thừa, những binh sĩ cô đơn phải làm thế nào?"
Trên mặt Cù Thừa Sâm vẫn cười nhạt, kéo kéo mềm mại tay nhỏ bé của vợ thong dong nói: "Vậy thì cháu sẽ nói cho bọn họ biết, muốn kết hôn lấy vợ, còn phải cố gắng nhiều."
******
Tuyết rơi đầy đường, rất khó đi. Cù Thừa Sâm đem hành lý của vợ đặt vào cốp xe, lúc chuẩn bị lên đường, bà Nghiêm dặn dò bọn họ lúc đi đường ngàn vạn chú ý xe cộ, Ôn Miên tạm biệt mẹ, dù sao đầu năm cô đã có thể trở về rồi, bà Nghiêm cũng không quá cô đơn khi năm mơi đến.
Tuy nói Hoa dao là nơi không cho người thân đến thăm, nhưng có thể đến gần nơi có thể nhìn thấy sự nhiệt huyết và huy hoàng cho người đàn ông này, cô đã rất vui rồi.
Bông tuyết mượt mà, Ôn Miên mở một cửa sổ ra một tí, khí lạnh đã đánh mạnh vào khuôn mặt bé nhỏ trong xe, Cù Thừa Sâm thoáng nhìn một cái, liền phát hiện cô cười ngây ngô, như một đứa nhỏ ham chơi.
Vừa qua trạm thu phí Cù Thừa Sâm liền hạ cửa sổ bên kia xuống, ý bảo Ôn Miên đi lấy vật gì đó trong hộp, Ôn Miên mở ra xem, lập tức đã hiểu. Cầm bật lửa lên, châm cho Trung tá một điếu thuốc, anh ngậm điếu thuốc bên môi, Ôn Miên không nhịn được liền nhìn sếp Cù thêm mấy lầ. Giờ phút này, gương mặt nghiêm chỉnh mang theo vài phần tiêu sái cộng một chút cương quyết.
Bánh xe in rõ dấu vết trên mặt đường, đường xá lúc tốt lúc xấu, Cù Thừa Sâm thấy Ôn Miên đã bắt đầu buồn ngủ, tròng mắt đã chìm một màu đen thêm vào nụ cười trên môi, anh dập tắt tàn thuốc, đóng hai miếng cửa sổ, sợ cô cảm lạnh.
Ngày tuyết rơi khiến xa lộ cũng trở nên yên tĩnh khác thường. Xe chạy thẳng một đường tới dãy nhà dành cho người nhà cán bộ dưới chân núi, tiến vào chút nữa là vùng cấm trong quân đội, là căn cứ bí mật của Hoa dao.
Phụ trách giữ cổng trực là một lính trinh sát, mặc dù sớm biết Cù Thừa Sâm, nhưng vẫn làm xong một loạt các thủ tục đối chiếu, mới cho thủ trưởng qua. Tên tiểu binh này thấy chỗ cạnh tài xế còn có một cô gái, không khỏi bàng hoàng sững sốt.
Cù Thừa Sâm dừng xe trước khu nhà nghỉ của bộ đội Hoa dao, bình thường kỷ luật trong đội rất nghiêm, cũng chỉ có những dịp đặc biệt như giao thừa mới có thể cho phụ nữ và trẻ con đến.
Ôn miên xuống xe phía bên kia, từ đằng xa đã thấy mấy thanh niên mặc quân trang phẳng phiu cầm cây lau nhà, cái ki, thùng nước, bọn họ vừa mới bước ra nhà trước, liền đứng đó nhìn chăm chú quên cả bước đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!