Khi chúng tôi nói: theo sau, đi nhón trên đầu ngón chân là cái mụ xấu xa ghê tởm có cái tên Lanu thì chúng tôi đã nhầm, không phải Lanu mà là bước chân của tiểu thư Xanh Ăngđrê.
Khi đã vào trong phòng Biến hình, tiểu thư Xanh Ăngđrê không đi theo Lanu nữa mà đi trước mụ.
Lanu ở lại sau để đóng cửa.
Thiếu nữ dừng lại trước bàn trang điểm trên đó đặt hai cây đèn chum đang chờ ngọn lửa châm đem lại sức sống cho chúng để toả hết mọi ánh sáng chói loà của chúng.
- Bà tin chắc là chúng ta không bị ai trông thấy chứ, Lanu thân yêu của thưa ông? – nàng nói bằng một giọng dịu dàng mà, sau khi làm rung động tình yêu lại làm rung lên niềm căm giận trong trái tim hoàng thân.
- Ồ! Đừng e sợ gì hết. thưa tiểu thư
- Mụ mối manh trả lời – do lá thư đe doạ gửi cho nhà vua tối qua, những mệnh lệnh nghiêm khắc nhất đã được ban ra và kể từ mười giờ tối, các cổng ra vào Luvrơ đều bị đóng lại.
- Với mọi người ư?
- Với mọi người.
- Không loại trừ một ai chứ?
- Không loại trừ.
- Ngay cả với hoàng thân Côngđê?
Lanu mỉm cười:
- Nhất là với hoàng thân Côngđê thưa tiểu thư.
- Bà tin chắc điều này chứ Lanu.
- Chắc chắn, thưa tiểu thư.
- A! chính là…
Thiếu nữ ngừng lời.
- Vậy tiểu thư có gì để sợ Đức ông hả?
- Khá nhiều chuyện, Lanu ạ.
- Khá nhiều chuyện, thế là thế nào?
- Đúng, điều này giữa những điều kia.
- Điều gì?
- Đó là điều ông ấy không đeo đuổi tôi tới tận đây.
- Tới tận đây sao?
- Phải.
- Tận trong phòng Biến hình này ư?
- Đúng.
- Nhưng làm thế nào mà ông ấy lại biết được tiểu thư ở đây chứ?
- Chính là tại tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!