Có đợt Đường Khê rảnh rỗi không có gì làm, vô tình bắt gặp một video về gọt hoa quả trên mạng, thấy thú vị nên học theo.
Cô nhìn hoa quả từ từ biến thành nhiều hình dạng khác nhau trên tay mình, từ hoa, động vật rồi núi rừng các kiểu. Nghĩ đến hình gì là có thể cố gắng bày thành hình ấy, cuộc sống đơn điệu cũng nhờ đó mà trở nên rực rỡ.
Đợt đó, mỗi buổi sáng cô đều sẽ chọn một ít hoa quả để gọt, xếp thành đủ thứ hình xinh đẹp, chụp lại, nghịch đi nghịch lại, có thể mất đến cả ngày.
Về sau, cô gần như chỉ cần nghĩ ra cái gì là có thể dễ dàng gọt hoa quả thành hình như vậy. Về sau, việc này dần mất đi sự cuốn hút ban đầu, cảm giác mới mẻ qua đi, một người ăn cũng chẳng hết một bát hoa quả đầy như vậy, rất lãng phí, cô liền quẳng kĩ năng này ra sau đầu.
Ban nãy đi chợ, lúc đi qua sạp hoa quả, cô đột nhiên nhớ tới kỹ thuật cũng tạm coi là chuyên nghiệp của mình, liền mua hoa quả về, gọt hoa quả cho Tần Kiêu xem, coi như là giúp cuộc sống thú vị thêm chút.
Để thể hiện kỹ năng gọt hoa quả điêu luyện của mình, Đường Khê đứng trước kệ bếp, để Tần Kiêu chọn bừa một thứ gì đấy, anh nói cái gì thì cô sẽ gọt thành hình đó.
Tần Kiêu đặt hoa quả dưới vòi nước nghiêm túc rửa sạch sẽ, thản nhiên nói: "Hình gì cũng được."
Nói xong, anh nghĩ một lúc, bổ sung thêm: "Làm đơn giản chút."
Anh sợ hình phức tạp quá cô sẽ cắt vào tay.
Nhưng từ cái thần thái khinh thường chúng sinh của anh, Đường Khê đã nghĩ được đến một thứ.
Con công.
Một con công ngạo nghễ.
Vì thế, một con công xinh đẹp, đầy sức sống đã được tạo ra từ đống hoa quả dưới bàn tay Đường Khê.
Một đ ĩa hoa quả, bị cô coi thành đạo cụ để khoe tài.
"Được rồi, tặng anh, chú công kiêu ngạo."
Cô nhìn anh cười, mấy chữ cuối không biết là để nói về hoa quả hay là đang nói về anh nữa.
"Thích không?" Đường Khê hỏi.
Tần Kiêu nhìn mặt cô chằm chằm, không rõ ý vị đáp: "Thích."
Dưới ánh nhìn chăm chú của anh, Đường Khê rũ mi, trong tất cả các lần cô hỏi anh về chuyện thích hay không, đây là lần đầu tiên anh đáp lại.
Chẳng biết là đang nói đ ĩa hoa quả hay đang nói về cô.
"Anh thích là được rồi." Em cũng mong là anh sẽ thích.
Cô cười cười, nói: "Anh bê cái này ra phòng ăn đi, em phải nấu cơm."
Cô quay người, bắt đầu nấu cơm.
Tần Kiêu đặt đ ĩa trái cây lên bàn ăn, cầm điện thoại chụp ảnh, đăng lên vòng bạn bè.
Bên dưới nhanh chóng xuất hiện bình luận.
Bạn bè trên Wechat thế mà rất ủng hộ.
Tần Kiêu chỉ đăng một bức ảnh mà không có tiêu đề gì, nhưng dưới chỗ bình luận có viết thêm là do Đường Khê làm.
Sau bài đăng về va li của Đường Khê, quần áo Đường Khê phối cho anh, ảnh Đường Khê chụp, từ vòng bạn bè đầu tiên đăng về Đường Khê và mấy chuyện sau đó, mặc dù hai người không tổ chức hôn lễ, bạn bè của anh đều biết đến cái tên Đường Khê này.
Biết Đường Khê là vợ anh.
Vậy nên dưới khu bình luận tất cả đều tâng bốc Đường Khê lên đến tận trời, khen cô vừa giỏi vừa khéo tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!