Lời xin lỗi của nhân viên lễ tân kéo cô về thực tại.
Khi cô hồi thần lại mới phát hiện mình đang nhìn chằm chằm vào Tân Kiêu từ nãy đến giờ. Cô ngượng ngùng dời mắt sang chỗ khác, cố gắng điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt.
Sau đó tươi cười với lễ tân: "Không sao đâu, là chuyện các cô phải làm mà. Tôi không phải nhân viên công ty, cũng không hẹn trước, ngăn tôi lại là mọi người đang thực hiện đúng chức trách của mình."
Giọng Đường Khê vô cùng dịu dàng khiến người khác nghe vào rất thoải mái. Các cô gái ở quầy lễ tân không ngờ vợ của Tần tổng lại tốt tính như vậy, không trách mình, thở phào nhẹ nhõm liếc nhìn Tần tổng đang đứng bên cạnh.
Bọn họ cứ nghĩ Tần tổng quay lại nói đó là vợ anh vì lúc nãy họ đã ngăn không cho cô vào khiến Tần tổng tức giận, muốn tìm các cô để trút giận thay vợ mình.
Tần Kiêu không nhìn bọn họ, chỉ khẽ ừm một tiếng, nắm lấy tay Đường Khê rồi rời đi.
Hai người mới vừa đi không bao lâu, mọi người trong đại sảnh đang giả vờ chờ thang máy lập tức đến quầy lễ tân hỏi có chuyện gì xảy ra.
"Làm tôi sợ muốn chết. Tần tổng đột nhiên đến đây không phải chỉ để nói đó là vợ anh ấy chứ? Có phải chúng ta sắp bị đuổi việc không?"
"Đương nhiên là không rồi. Nếu Tần tổng muốn đuổi việc mấy người thì sẽ không làm vậy. Tần tổng muốn chúng ta biết đó là vợ anh ấy để sau này cô ấy có tới thì không được ngăn lại."
"Ai dám cản chứ? Sáng nay lúc thư ký Lý xuống đón đã nói đó là phu nhân, nhắc nhở bọn tôi nếu phu nhân có tới thì không được ngăn lại. Bọn tôi nghe vậy thì sợ tới mức không dám ăn cơm, sợ phu nhân nói cho Tần tổng biết. Lúc Tần tổng đến đây nói đó là vợ anh ấy thì tôi sợ muốn rớt tim ra ngoài, sợ câu nói tiếp theo của Tần tổng là bảo bọn tôi cút khỏi đây."
"Tần phu nhân thật xinh đẹp, dịu dàng, còn cười với chúng tôi nữa. Sao lại có người vừa đẹp vừa tốt như thế chứ?"
"Quan trọng nhất là tình cảm của họ rất tốt. Tần tổng đứng cạnh nghe phu nhân nói, cô ấy nói xong thì ừm một tiếng, một bộ "vợ tôi nói gì cũng đúng". Trời ạ, còn không phải tổng tài lạnh lùng và cô vợ nhỏ sao?"
Lập tức có người phụ họa.
"Đúng vậy đúng vậy."
"Còn có chuyện này mọi người không biết đâu…" Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi đeo mắt kính góp chuyện, "Tôi nghe người khác nói, lần trước Tần tổng đi công tác có tham dự một tiệc rượu, ăn mặc cực kỳ… trang trọng."
Thật ra ban đầu người đó toàn nói Tần tổng quyến rũ như thế nào nhưng nói về ông chủ trước mặt đồng nghiệp thì không thể nói năng tùy tiện, "Tần tổng cài một cái kim cài áo đính kim cương, tay áo cài khuy măng sét đính kim cương cùng loại, dùng kẹp cà vạt, trên cổ tay đeo đồng hồ, vừa bước vào bữa tiệc thì lập tức hấp dẫn mọi ánh mắt."
Một người khác lên tiếng: "Hình như… đây không phải phong cách của Tần tổng mà. Không phải Tần tổng luôn đơn giản sao?"
"Chính vì quá khác biệt so với mọi khi nên có người có quan hệ tốt với Tần tổng đã hỏi anh ấy. Lúc đó Tần tổng trả lời rằng bộ đồ đó do vợ chọn, từ trên xuống dưới đều do vợ phối."
Mọi người nghe xong trong lòng cực kỳ chua*, "Khoe ân ái quá mức rồi đó."
* Chua (hoặc ăn giấm): ghen tị, ghen tuông
"Nghe nói buổi tiệc đó có rất nhiều ông lớn tham dự, thấy bộ dáng đó của ông chủ thì rất muốn đánh người…"Hôm nay Đường Khê lái xe đến đón Tần Kiêu tan làm. Sau khi đến chỗ đậu xe, anh lập tức đi đến ghế lái mở cửa, Đường Khê ngăn anh lại: "Hôm nay em làm tài xế cho anh, anh ngồi phía sau nghỉ ngơi đi."
Tần Kiêu hơi rũ mắt nhìn cô.
Đường Khê sợ anh thấy mất mặt khi để phụ nữ lái xe thì mỉm cười nói thêm: "Anh chưa từng được em chở, hôm nay giúp em được cảm nhận cảm giác có người ngồi trên ghế phụ nhé."
Cô đưa túi xách cho Tần Kiêu, "Anh giữ giúp em."
Tần Kiêu liếc nhìn túi xách rồi cầm lấy, ngồi vào ghế phụ.
Sau khi lên xe, thắt dây an toàn xong, Đường Khê chuẩn bị khởi động xe thì thấy Tần Kiêu thả lỏng ngồi trên ghế, ánh mắt anh đặt trên người cô.
Cô bị anh nhìn chằm chằm thì hơi bối rối, hỏi anh: "Anh… anh nhìn em như vậy làm gì?"
Tần Kiêu chậm rãi thu hồi tầm mắt, đáp: "Không có gì."
Anh ngả ghế về sau một chút, Đường Khê nghĩ rằng anh muốn ngủ nên không nói nữa, chậm rãi khởi động xe rồi chạy ra khỏi bãi đậu xe.
Đến giao lộ đầu tiên, Đường Khê cho xe dừng lại chờ đèn xanh mới phát hiện Tần Kiêu đã ngồi thẳng dậy bấm điện thoại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!