Chương 10: (Vô Đề)

Buổi chiều không có việc gì làm nên Đường Khê tan làm sớm. Trên đường về nhà đi ngang qua chợ nên ghé vào mua ít đồ ăn về nấu.

Về đến nhà, cô lên lầu tẩy trang, thay quần áo trước rồi mới vào bếp nấu cơm. 

Cô rất hiếm kêu cơm hộp bên ngoài về nhà ăn, nếu không bận việc thì cô đều tự nấu cơm.

Sức ăn của cô không lớn, buổi tối chỉ có một mình cô nên chỉ làm một món xào đơn giản.

Cơm nước xong, Đường Khê ngồi trên sô pha trong phòng khách nói chuyện phiếm với Tô Chi.

Tô Chi gửi đường liên kết về một quán thịt nướng.

Tô Chi: [ Ngày mai chúng ta đi ăn ở đây đi, tao thấy chỗ này cũng không tệ ]

Đường Khê không có ý kiến gì: [ OK ]

Tô Chi: [ Đọc bình luận về quán này đi, rất nhiều người phải xếp hàng rất lâu mới tới lượt đấy, nếu đi trễ sẽ không lấy được số đâu. Ngày mai chúng ta đi sớm một chút, đi thẳng đến trung tâm mua sắm luôn ]

Đường Khê: [ Ừm, mấy giờ đến. ]

Tô Chi: [ 10 giờ được không? ]

Đường Khê tìm đường đi đến quán thịt nướng, chỉ mất nửa tiếng lái xe.

Đường Khê: [ Được. ]

Hẹn xong thời gian và địa điểm vui chơi ngày mai, Tô Chi đột nhiên gọi điện thoại tới.

"Bây giờ mày có bận không?"

Đường Khê vừa nghe đã biết có việc cần cô giúp: "Nói đi."

Tô Chi cười haha một tiếng, "Tao muốn ăn đồ ngọt mày làm. Nếu mày không bận thì tối nay làm ít bánh đi, ngày mai mang đến cho tao."

Tay nghề làm bánh của Đường Khê không tệ, Tô Chi rất thích món bánh dứa và bánh lòng đỏ trứng cô làm, thỉnh thoảng lại nói cô làm một lần.

Đường Khê nói: "Bây giờ trời cũng tối rồi, trong nhà không đủ nguyên liệu làm bánh, làm sao làm được. Nếu muốn ăn thì ra ngoài mua đi."

"Bánh bên ngoài bán không ngon bằng mày làm." Tô Chi đúng lý hợp tình nói: "Ai kêu mày làm bánh ngon như vậy, hại tao thấy bánh bán bên ngoài chả có mùi vị gì. Bây giờ tao cực kỳ thèm, mày biết con người tao thế nào mà, thèm món gì sẽ luôn nghĩ đến nó, không ăn được thì đêm nay ngủ không được."

Đường Khê buồn cười: "Mày đang ăn vạ à? Cho dù bây giờ tao có làm thì phải tới sáng mai mới đưa cho mày được, đêm nay mày cũng không ăn được mà."

Tô Chi nói: "Cái này không giống nhau. Nếu bây giờ mày làm cho tao, sáng mai là tao được ăn rồi, tao sẽ mang theo chờ mong vào trong mộng đẹp đêm nay. Đi mà, Khê Khê ~~"

Tô Chi bắt chước cách làm nũng của Đường Khê khi đùa giỡn với mình, Đường Khê chịu không nổi, "Được rồi được rồi, để tao xem trong nhà còn bao nhiêu nguyên liệu, nếu không đủ thì ra siêu thị mua."

Đường Khê lựa chọn nguyên liệu làm bánh rất cẩn thận, công thức cũng vậy, do hai người bạn thân là Tô Chi và Diệp Sơ Hạ chọn ra sau nhiều lần nếm thử và so sánh.

Đường Khê đứng dậy khỏi sô pha, cầm điện thoại đi vào bếp chuẩn bị làm bánh cho Tô Chi.Chiếc Maybach cực kỳ chậm rãi chạy về biệt thự ngoại ô phía đông, tốc độ chỉ có 30km/h.

Tài xế liếc mắt nhìn ông chủ ngồi phía sau qua kính chiếu hậu.

Thấy ông chủ rũ mắt nhìn chằm chằm điện thoại, trầm giọng nói: "Chạy chậm một chút."

Tài xế cũng không hỏi nhiều, giảm tốc độ xuống còn 20km/h nhưng trong lòng thấy rất khó hiểu. Trước đây mỗi lần về biệt thự ở ngoại ô phía đông, ông chủ đều bảo anh ta chạy nhanh lên Sao hôm nay lại khác thường vậy chứ? Cứ bắt anh ta chạy chậm lại.

Chiếc xe cứ thế chậm rãi chạy trên đường. Về đến nhà đã là 9 giờ rưỡi mà vẫn không nhận được bất kỳ tin nhắn nào từ Đường Khê.

Tài xế xuống xe rồi đi ra phía sau mở cửa cho anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!