Tôi nghĩ rằng, cuộc đời tôi rốt cuộc đã có sự thay đổi. Chuyện vui vẻ nhất trên thế giới này đã xuất hiện trên người Chu Điệp Ngữ này. Cuối cùng tôi cũng có một người nhà, một người thân có quan hệ máu mủ với tôi, một người vĩnh viễn cũng không thể xóa bỏ quan hệ với tôi.
Khi tôi nhận ra điều này, tôi mới biết rằng mình cô đơn cỡ nào.
Chu Điệp Ngữ cô đơn đến mức nào. Bởi vì cô đơn, nên không thể không đi yêu người khác.
Nhưng mà cho dù có yêu ai, cũng luôn lo lắng, có một ngày người đó sẽ bỏ mình đi.
Mà đứa bé ở trong bụng tôi lúc này, cho dù có một ngày nó lớn lên, rời khỏi tôi, nhưng tôi biết, nó sẽ không thể vứt bỏ tôi.
Bởi vì huyết thống thì không thể vứt bỏ được.
Cho đến tận giờ phút này, tôi mới hiểu được, tôi là người sung sướng nhất trên thế giới này. Bởi vì bố mẹ tôi không có rời xa tôi, máu của họ vẫn chảy trong cơ thể tôi.
Chu Điệp Ngữ, chưa từng cô đơn.
***
Cung Phát Thần đưa cô đến một căn biệt thự hẻo lánh.
Điệp Ngữ từ chối ở đó, còn nhất quyết trả lại chìa khóa căn phòng trọ cho anh ta.
Nhìn nụ cười rực rỡ của cô, tựa như lần đầu tiên gặp mặt. Nhìn cô rất giống khi đó, lạc quan, phấn chấn, không sợ hãi, không ngại ngùng —— giống như đang được ai đó yêu sâu đậm.
Cung Phát Thần cũng không thể yêu cầu gì nữa.
Bs nói, không thể tạo áp lực cho cô ấy, vì đứa bé trong bụng cũng không ổn định.
Anh ta biết từ năm hai mươi tuổi, cô đã phải gánh nỗi đau đớn sâu sắc. Tuy anh ta biết cô không hợp với gia đình, nhưng mà đó cũng là khát vọng của Điệp Ngữ.
Anh ta không có can đảm nói, Điệp Ngữ, tôi đã tha cho Trạc Sướng rồi, em phải vĩnh viễn ở lại bên tôi, làm một người tình nhân đúng nghĩa.
Anh ta cũng không dám nói, mặc kệ tôi có bao nhiều người phụ nữ, em vẫn luôn là duy nhất.
Anh ta càng không dám nói, Điệp Ngữ, thật ra tôi rất yêu em.
Mặc kệ tình yêu đó ra sao, ích kỷ cũng được, tự phụ cũng được, nó vẫn là tình yêu.
Nhưng anh ta không dám ép cô, nếu mất đứa bé này, Điệp Ngữ sẽ điên mất.
Hủy diệt mặt trời, có lẽ sẽ chứng minh mình là người đàn ông vĩ đại. Mà bây giờ, Cung Phát Thần lại chìm trong sự áy náy.
Khi anh ta thành công, cảm thấy thỏa mãn, thì sự áy náy đã chứng minh rằng anh ta vẫn còn sự yếu ớt trong linh hồn, sự áy náy đó cũng đánh bại anh ta.
Khi một người đàn ông biết rằng mình nợ một cô gái quá nhiều, anh ta sẽ bị chôn vùi trong áy náy. Loại áy náy này còn lớn hơn tình yêu của anh ta, làm anh ta thấy thương tiếc, làm anh ta muốn bồi thường cô.
Trong cuộc đời đàn ông, chỉ có một lần không tỉnh táo. Hơn nữa thời gian cũng không dài.
Bởi vì dần dần anh ta sẽ nhận ra đây là nhược điểm của mình, rồi nhận ra hậu quả của việc tình cảm lấn át lý trí. Anh ta sẽ dần dần vứt bỏ sự áy náy này. Đây là bản tính của đàn ông.
Cho nên nếu phụ nữ may mắn gặp được cơ hội này, thì không nên bỏ qua.
Chu Điệp Ngữ cũng không phải người thông minh lanh lợi. Nếu trên thế giới thật sự tồn tại kiểu "Heo giả xơi tái cọp già", thì Chu Điệp Ngữ sẽ là "hổ giấy".
Tuy cô có hay kêu ca, oán hận Cung Phát Thần, nhưng cô lại luôn tin rằng những đau khổ này là do cô tạo ra. cô bỏ ra tình yêu, anh ta cũng cho cô sự sủng ái. Cung Phát Thần không nợ cô bất cứ thứ gì.
Cho nên khi Cung Phát Thần hỏi, em muốn cái gì, tôi cũng sẽ cho em.
Cô cười, tùy ý nói, "Tôi không muốn gì cả. Nếu thật sự áy náy, thì nợ tôi một lần đi. Anh phải vĩnh viễn nhớ rằng anh nợ tôi một lần."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!