Chương 6: Vô liêm sỉ

Khi Hàn Tử Huyên được Mặc Ngôn hỏi định ăn ở đâu. Cô chỉ nói:

" Anh không ngại ăn ở quán bình dân với tôi chứ? "

" Tôi không ngại đâu

Nhưng có lẽ tôi không biết quán cô định dẫn tôi đến

Hay là cô lái xe đi "

Hàn Tử Huyên nghe vậy nên cô lái xe đưa Mặc Ngôn đến quán mà cô định mời anh.

Đến quán ăn, vừa bước xuống xe. Mặc Ngôn đã nghe Hàn Tử Huyên nói đây chỉ là quán bình dân. Nhưng khi anh nhìn thấy, anh nghĩ nó có lẽ còn bình dân hơn trong suy nghĩ của anh.

Quán tuy không lớn nhưng lại rất đông khách. Đây là quán mà Hàn Tử Huyên và Yên Yên thường đến nhất. Ông chủ quán đích thân đến hỏi cô:

" Cô gái, hai người muốn ăn gì? "

" Lẩu Tứ Xuyên "

" Được "

Khi ông chủ quán vừa mới đi kêu người làm thì Hàn Tử Huyên nhận được điện thoại của Yên Yên:

" Chị Huyên, chị đang ở đâu vậy?

Tối rồi em thấy chị chưa về, hay em đến đón chị nha "

Yên Yên nói với giọng đầy lo lắng

" Đừng lo, chị đang đi ăn

Em đã ăn gì chưa? "

" Em vẫn chưa "

" Vậy đến quán mình thường hay đến đi "

Nói rồi, Hàn Tử Huyên tắt điện thoại rồi cất vào trong túi xách. Mặc Ngôn cứ nghĩ người vừa gọi đến là bạn trai của Hàn Tử Huyên nên hỏi cô:

" Là bạn trai cô à? "

" Không phải, chỉ là em gái thôi "

" Cô cũng có em à? "

" Chỉ là một người bạn nhỏ tuổi hơn tôi

Nhưng nó luôn kêu tôi bằng chị, nên tôi cũng xem nó là em gái ruột của mình "

" À, Giám đốc Mặc, lát nữa con bé sẽ đến đây ăn chung với chúng ta

Anh không ngại chứ? "

" Không đâu

Nhưng cô cứ gọi tôi là Mặc Ngôn được rồi. Đừng gọi là Giám đốc Mặc, nghe xa cách lắm "

" À.... à được, Mặc Ngôn "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!