Editor: Cửu
Beta
-er: Yulmi2704
Năm mà Hạ Tu tới nhà họ Hạ, Hạ Thần mới 5 tuổi. Hôm đó hình như đã xảy ra rất nhiều chuyện, bất kể là mẹ cậu gào to hay khuôn mặt lạnh tựa băng của ba cậu, cậu cũng chỉ có ấn tượng mơ hồ, riêng hình ảnh ba cậu dắt theo người anh trai kia thì cậu lại nhớ rất rõ ràng.
Anh trai rất đẹp, đẹp hơn bất kì đứa trẻ nào trong nhà trẻ, có điều khuôn mặt ấy còn lạnh hơn ba nhiều, nhất quyết đứng im một bên, tựa như tất cả chuyện gì xảy ra trong cái nhà này đều không liên quan gì đến anh.
Cậu tò mò tiến mấy bước về phía anh, bi bô gọi: Anh?
Vừa rồi ba cậu có nói với cậu, đó là anh trai của cậu, gọi là Hạ Tu.
Hạ Tu nhìn một cái rồi ngoảnh mặt đi, cái nhíu mày dường như để lộ ra toàn bộ sự chán ghét của anh.
Có điều hồi đấy Hạ Thần không hiểu.
Hạ Thần có một cậu bạn ở nhà trê, ờ, tên gì thì cậu quên luôn rồi, cứ tạm thời gọi là Đại Trụ đi. Đại Trụ có một ông anh, chỉ lớn hơn cậu ta có mấy phút, cùng học một lớp, ngồi một bàn, lần nào Đại Trụ gây họa ở nhà trẻ đều được anh trai giải quyết cả.
Thầy giao bài tập mà cậu ta chưa làm xong thì cậu ta giật luôn vở bài tập của anh trao, đề tên mình vào.
Đại Trụ cực kì thích ăn điểm tâm nhà trẻ phát, nhất là bánh gato hoa quả, còn chỉ lựa quả để ăn. Ăn của mình không đủ còn giật bánh của anh trai ăn luôn, lần nào anh trai cậu ta cũng phải ngồi gặm bánh gato suông nhạt nhẽo.
Hạ Thần thấy Đại Trụ rất quá đáng, nếu cậu mà là anh trai cậu ta thì đã đánh cậu ta luôn rồi. Có điều anh trai cậu ta chưa từng đánh cậu ta bao giờ, còn luôn đối xử tốt với cậu ta, vì thế Hạ Thần âm thầm ngưỡng mộ cậu ta, có anh trai thật tốt, cậu cũng muốn có người anh trai như thế.
Không ngờ nguyện vọng vào ngày sinh nhật của cậu được tiên trên trời nghe thấu, ban cho cậu một người anh thật! Mà anh của cậu còn đẹp trai hơn anh của Đại Trụ cả mười lần nhé! Mà không, phải cả trăm lần mới đung!
Ngày thứ 2 Hạ Tu đến, cậu quyết định đưa Hạ Tu đi nhà trẻ với mình.
Hạ Cảnh Long nghe ý kiến của cậu, dở khóc dở cười mà nói:
"Thần ngốc, anh con lớn hơn con 2 tuổi, không học ở mầm non mà phải lên tiểu học."
Hạ Thần đã từng nghe nói đến từ tiểu học rồi nên cậu giơ tay nói:
"Thế thì con cũng muốn lên tiểu học." Bất kể là mầm non hay tiểu học, chỉ cần được học chung với Hạ Tu là được.
Hạ Cảnh Long bác bỏ ý kiến:
"Con chưa tốt nghiệp mầm non, chẳng có trường tiểu học nào nhận con cả."
Hạ Thần nghe bảo chẳng có tường tiểu học nào muốn nhận mình càng thêm buồn bã:
"Con không quan tâm, con phải đi học cùng với anh con, Đại Trụ cũng được cùng anh trai đi tiểu học kìa!"
Hạ Cảnh Long cũng hiểu không thể giải thích vấn đề này rõ ràng cho Ha Thần được nên đành phải hứa:
"Chờ tới sang năm Thần tốt nghiệp mầm non rồi ba cho con đến trường của anh học nhé, được không?"
Hạ Thần nghĩ một lúc, miễn cưỡng đồng ý:
"Thế cũng được, ngoéo tay."
Hạ Cảnh Long cười móc lấy ngón tay cậu.
Mấy ngày đầu Hạ Tu tới, mối quan hệ giữa Hạ Cảnh Long và Triệu Dĩnh Phương vô cùng căng thẳng, có điều không để lộ trước mặt Hạ Thần, cậu cũng không biết anh trai cậu bị đưa đến bệnh viện làm giám định ADN.
Ban đầu Hạ Cảnh Long không đồng ý, ông nghĩ làm vậy là sỉ nhục mẹ của Hạ Tu nhưng Triệu Dĩnh Phương không hề nhượng bộ một chút nào, nên ông đành đặt điều kiện với bà, nếu như kết quả giám định chứng minh Hạ Tu là con ruột của ông thì sau này bà tuyệt không thể đuổi Hạ Tu ra khỏi nhà họ Hạ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!