Editor: SherryTan
Beta
-er: Yulmi2704
Hạ Tu nhìn đèn báo điện thoại nhấp nháy hai giây, cuối cùng vẫn bấm nghe: Có chuyện gì?
Giong nói có chút lo lắng của Hạ Cảnh Long vang lên trong điện thoại: Con đã về chưa?
"Rồi, vừa xuống máy bay."
"Vậy con đến ngay bệnh viên trung tâm đi, Hạ Thần xảy ra tai nạn giao thông, vừa được đưa vào bệnh viện rồi."
Tai nạn giao thông?
Lông mày của Hạ Tu nhíu lại, Giản Ngôn cũng nghiêng đầu nhìn anh.
Hạ Cảnh Long nói:
"Ừ, không biết con đã nghe chưa, sáng sớm có chiếc xe bus đi vào thành phố bị lật, Hạ Thần lại ở đó ngay lúc ấy."
Hạ Tu nhấp môi, hỏi ông:
"Tình trạng bây giờ thế nào?"
"Ta cũng chưa gặp được nó, lúc bọn ta đến thì nó đã bị đẩy vào phòng phẫu thuật rồi."
"Tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ qua đó ngay." Hạ Tu cúp máy, sau đó nói với tài xế ngồi ở hàng ghế phía trước,
"Bác tài, làm phiền bác lái xe đến bệnh viện trung tâm."
Được được.
Tài xế liên tục nói đồng ý.
Giản Ngôn lo lắng hỏi:
"Sao vậy? Ai gặp tai nạn giao thông sao?"
Hạ Tu đáp: Hạ Thần.
Giản Ngôn hơi kinh ngạc, lại hỏi:
"Anh ta sao rồi, có nguy hiểm đến tính mạng không?"
"Bây giờ còn chưa biết được."
Tài xế vốn vừa rồi đã nghe phát thanh về tình hình giao thông, lúc này nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, cực kì tốt bụng chỉnh đài, tìm đến đài đưa tin về tin tức vụ tai nạn giao thông ban sáng.
Bởi vì đường đã bị phong tỏa nên tài xế mất nhiều thời gian hơn bình thường mới có thể đến được bệnh viện trung tâm.
"Hả, sao lắm người thế!"
Nhìn tình cảnh chen chúc bên ngoài bệnh viện và xe cộ kẹt cứng, tài xế không nhịn được cảm thán.
Xe cứu thương vẫn không ngừng đưa các nạn nhân vào trong, âm thanh chói tai của xe cứu thương vang lên liên tục thật khiến người ta không yên tâm. Hạ Tu và Giản Ngôn tính tiền, mang theo hành lí đi vào trong.
Bởi vì có quá nhiều người cho nên ngay cả bàn chỉ dẫn cũng đông nghịt, Hạ Tu cũng không thể chen lên được, bèn gọi thẳng cho Hạ Cảnh Long, hỏi bọn họ đang ở đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!