Editor: SherryTan
Beta: Yulmi2704
Giản Ngôn nhìn dòng chữ trên màn hình, theo bản năng ngẩn người.
Sẽ có một người như thế sao, chậm rãi cùng cô già đi.
Nếu như đây là một tháng trước, câu trả lời của cô sẽ là hoài nghi, là phủ định, nhưng bây giờ, không hiểu sao trong đầu cô lại xuất hiện khuôn mặt của Hạ Tu.
…. Khuôn mặt của Hạ Tu đã khắc sâu trong đầu cô, không thể nào xóa đi được.
Đường Chỉ: Hi vọng sẽ có một người như thế (ノへ ̄,)
Nam Tư: Chắc chắn sẽ có 🙂
Nam Tư: Thôi, không quấy rầy sư phụ nữa, sư phụ nghỉ ngơi sớm đi ^_^
Đường Chỉ: Ok ^_^
Cô gửi xong tin nhắn thì avatar của Nam Tư cũng trở nên xám xịt. Giản Ngôn mở bản demo vừa tải về ra, vừa nghe vừa khởi động phần mềm đồ họa.
Lúc nghe xong bản demo 20 phút cũng là lúc cô vẽ xong khuôn mặt của nhân vật nam chính.
Là Hạ Tu.
Đây là người đàn ông đầu tiên cô nói chuyện quá ba lần, chẳng qua sẵn tiện hôm nay anh xuất hiện trong tầm mắt cô, cho nên cô mới không ngại dùng gương mặt anh làm mẫu vẽ để luyện tay.
Nhìn chăm chú vào bức tranh trên tay một lúc, sau đó cô lại mở bản demo kia nghe lại lần nữa. Cô đã không thể nào tập trung nghe được, vừa nãy chỉ lo vẽ, nên cô hoàn toàn không chú ý trong file demo nói gì.
Cô nghe xong, liền đem hết ý kiến của mình trình bày với Sốt Bơ Mè, sau đó tẩy sạch bức vẽ Hạ Tu kia, bắt đầu vẽ tranh Giáng sinh.
Ngày hôm sau cô vẫn phải làm ca sáng, vào lúc họp giao ban tổ trưởng thông báo, giám đốc Hạ mời đồng nghiệp ở Mộng Huyễn Y Thụ dùng cơm. Bởi vì được chia làm hai nhóm, nên lần này mời khách cũng chia làm hai lần mời, chiều hôm nay nhóm được mời chính là nhóm của cô.
Hồi trước Hạ Tu từng nói với Giản Ngôn sẽ mời cơm mọi người thêm một lần, nhưng cô không nghĩ sẽ tới nhanh như vậy. Các đồng nghiệp nghe thấy giám đốc Hạ muốn mời cơm thì đều vô cùng vui vẻ, tâm trạng suốt một buổi đều vô cùng tốt.
Buổi trưa, Giản Ngôn vẫn ngồi ăn cùng Hạ Tu ở canteen, Hạ Tu vừa uống canh, vừa hỏi cô:
"Buổi tối muốn ăn gì?"
Vấn đề này lúc đang làm việc mấy vị đồng nghiệp đã bàn bạc với nhau rất lâu, Giản Ngôn nhớ lại món ăn được bọn họ nhắc đến nhiều nhất, nói với Hạ Tu:
"Mọi người hình như muốn ăn thịt nướng BBQ."
Hạ Tu không nhịn được, cười một tiếng:
"Trung tâm thương mại Tinh Quang có thịt nướng BBQ, mọi người thật đã bớt cho tôi một phần việc."
Ách…
"Nếu như mọi người đều muốn ăn thì tôi vẫn nên thuận theo long dân vậy." Hạ Tu nói, nhìn hộp thức ăn của Giản Ngôn :
"Giờ cô ăn nhiều như vậy, lát nữa có ăn được thêm không đấy?"
Anh phát hiện ra có không ít nhân viên nữ vì buổi chiêu đãi chiều nay của anh, mà trưa nay không đến canteen ăn cơm.
Giản Ngôn hoàn toàn chẳng lo lắng vấn đề này:
"Yên tâm đi, bạn tôi thường bảo dạ dày tôi là 128Gb (*) đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!