Sau một câu "Mọi người có muốn xem một số chuyện thú vị không?" của Khấu Gia Minh. Tất cả những người có mặt trong ghế lô đều ào đến vây quanh màn hình. Đương nhiên, ngoại trừ S tiểu thư ra, bởi vì sau khi Lan Đình Phương bỏ đi, cô ta cũng ra về với một bộ mặt ngượng ngùng.
Khấu Gia Minh điều chỉnh tốt màn hình TV, những con số Ả rập hiển thị thời gian trên màn hình liên tục thay đổi, khoảng hơn mười phút sau, trên màn hình theo dõi xuất hiện một đôi nam nữ đang lôi kéo nhau.
Người phụ nữ hất tay người đàn ông ra, người đàn ông lại nắm lấy, cũng không biết miệng đang nói gì đó, hai người họ đứng đó mắt to trừng mắt nhỏ. Người hành động trước là người đàn ông, người đàn ông bước dài một bước đi qua ôm chặt người phụ nữ vào lòng, hôn lên, ngay lập tức, người đàn ông bị người phụ nữ ghét bõ, ghê tởm lau miệng mình.
Những người vây quanh màn hình theo dõi đều ngầm hiểu, nhất định là người phụ nữ này ghét bõ người đàn ông vừa mới hôn một người phụ nữ khác.
Dường như người đàn ông bị người phụ nữ làm cho tức giận, anh dứt khoát khiêng người phụ nữ lên. Sức mạnh đó, tư thế đó dễ dàng gợi nhớ đến những người đàn ông Sparta (chiến binh) mạnh mẽ. Sparta là một thẩm mỹ bạo lực phổ biến trên toàn thế giới.
Lan Đình Phương mà nổi lên bạo lực thật đúng là khác biệt.
Người đàn ông Sparta khiêng người phụ nữ đến chiếc Aston Martin của mình, mở cửa xe ra, người phụ nữ giống như một con búp bê vải bị ném vào trong xe, ngay sau đó, cửa xe bị khóa trái, sau đó nữa cửa sổ xe cũng bị kéo đen.
Vào tháng trước, một chiếc Aston Martin màu xám bạc đã trở thành công cụ phạm tội của một nữ diễn viên và một người đàn đã ông có vợ, họ đã kéo đen cửa sổ xe và tiến hành một màn xe chấn. Chẳng lẽ cặp vợ chồng cũ giả vờ giả vịt này cũng muốn làm theo?
Chỉ trong vòng ba phút, những người trong ghế lô chia thành hai nhóm, 7:2.
Bảy người nghĩ rằng họ sẽ được xem một màn xe chấn miễn phí, hai người còn lại nói thế nào cũng không tin người như Lan Đình Phương sẽ chơi xe chấn.
Lan Đình Phương thật sự làm một màn xe chấn. Năm phút sau đó, hình ảnh trên màn hình theo dõi im ắng, chiếc Aston Martin màu xám bạc mới đầu chính là hơi hơi nảy lên, sau đó dần dần trở nên kịch liệt hơn, trình độ này so với đủ loại hình ảnh xe chấn bị quay được chỉ có hơn chứ không có kém.
Sau này, việc này luôn là đề tài chế giễu mà Khấu Gia Minh dành cho Lan Đình Phương trước mặt mọi người, từ sự mơ hồ ban đầu đến việc dần dần trở nên thẳng thắn, mà khi Liên Hảo nghe đến những việc này, trong lòng luôn cảm thấy may mắn, rất may, bọn họ không có cách nào nghe được cuộc đối thoại của hai người, nếu nghe được, chỉ sợ Liên Hảo sẽ phải thuyết phục Lan Đình Phương cùng cô di dân lên mặt trăng mà sống.
Ngày đó, ở trong không gian chật hẹp, đùi cô bị anh gác ở trên bờ vai của anh, bởi vì tư thế này cực kỳ vặn vẹo, Liên Hảo cảm thấy đau đớn, cô đẩy anh, thở hổn hển: "Đình Phương, em đau."
"Đừng cử động, em yêu, em mà lại cử động thì thằng nhỏ của anh sẽ bị gãy mất."
Kết quả khiến cho Liên Hảo sợ tới mức động cũng không dám động cứ duy trì tư thế như vậy mặc cho anh muốn làm gì thì làm. Cố tình, đợi anh thỏa mãn xong còn thốt ra một câu: "Trách không được mọi người đều thích làm xe chấn, hóa ra lại mất hồn như vậy, kích thích nội tiết tố tăng vọt, cảm giác thật sự khác biệt so với khi làm ở trên giường."
Anh đã nói như thế, giống như một thực khách đang nếm một món ăn làm anh cảm thấy hài lòng.
Anh còn nói: "Liên Hảo, đổi một chiếc xe khác anh đưa em đến bờ biển, đổi một chiếc lớn hơn, chiếc xe này tuy tốt, nhưng không gian hơi nhỏ. Lúc đó, chúng ta vừa lắng nghe sóng vỗ vừa...
Những lời sau đó Liên Hảo cũng không muốn nhớ lại nữa.
Trong phòng bệnh VTP, Nguyên Anh Hùng đem Tiểu Long giao đến tay chị Nguyệt. Cuối cùng, anh lưu luyến hôn lên hai bên gò má của bé. Hai gò má của đứa bé vừa mới mãn một tuổi rất hồng hào, ánh mắt như hai quả nho đen. Nhiều người sau khi trưởng thành, đôi mắt sẽ chuyển từ màu đen thuần khiết sang màu nâu nhạt, trong khi đôi mắt của Cố Liên Hảo luôn duy trì màu đen thuần khiết ở giai đoạn trẻ con này, như thể cô chưa từng trải qua bất kỳ nỗi buồn nào.
Đứa bé vừa mãn một tuổi đem sự không kiên nhẫn viết ở trên mặt mình, Nguyên Anh Hùng lại lưu luyến hôn Tiểu Long, lần này, là hôn lên trán.
Tạm biệt con yêu.
Nguyên Anh Hùng ngồi ở đó và lặng lẽ chờ đợ, chờ thời gian qua mười hai giờ.
Vừa qua mười hai giờ, Nguyên Anh Hùng cầm lấy chiếc túi du lịch mà lúc trước anh mang đến, làm thủ tục xuất viện dưới sự ngạc nhiên của y tá trực ban và bác sĩ.
Nguyên Anh Hùng phải mất rất nhiều thời gian mới thuyết phục được nhân viên bệnh viện thực hiện thủ tục xuất viện cho anh. Đồng thời anh cũng đưa một tấm thẻ cho nhân viên công tác nhờ bọn họ chuyển giao cho Cố Liên Hảo.
Vào cuối tháng năm, đường phố Bắc Kinh xe cộ thưa thớt, ánh đèn rực rỡ, Nguyên Anh Hùng nghĩ, anh sẽ nhớ Bắc Kinh. Thành phố này sẽ khiến anh nhớ mãi cả đời.
Rạng sáng hơn ba giờ, hành khách ở sân bay thủ đô ít đến nỗi có thể đếm được, Nguyên Anh Hùng mua một ly cà phê, ba mươi phút sau anh sẽ ở trên độ cao 10.000 mét trên bầu trời Bắc Kinh này.
Trong lúc kiểm tra vé, một số nhân viên an ninh tại sân bay bất ngờ đến, và nhân viên bảo vệ đứng đầu nói với Nguyên Anh Hùng rằng anh ta đã tìm thấy một vật bị cấm trong hành lý của anh.
Khi Nguyên Anh Hùng còn đang bối rối, anh đã được đưa đến phòng chờ của sân bay, một số nhân viên an ninh còn ngồi ở bên cạnh anh.
Vì thế, Nguyên Anh Hùng bỏ lỡ chuyến bay đi New York lúc ba giờ rưỡi.
Lúc năm giờ, giám đốc an ninh tại sân bay đã đến gặp Nguyên Anh Hùng để xin lỗi anh vì đã hiểu lầm và đưa cho anh một tấm vé một chiều đến New Jersey vào lúc sáu giờ bốn mươi phút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!