Nó cùng Ngọc bước xuống lầu, cả căn biệt thự chỉ còn 2 đứa nó. Bước tới phòng khách, Ngọc chợt nhớ ra điều gì đó liền quay sang nó:
– Đi bằng gì? – Ngọc nhìn nó
– Ờ ha ……. Thôi gọi taxi đi – Nó nói
– Mày có đem theo điện thoại với thẻ tín dụng không vậy? – Ngọc nói
– Có, trong túi nè, lúc nào 2 ổng chắc bắt tao đem theo! – Nó nhăn mặt
– Lần trước 2 ổng phát hiện mày không xài thẻ liền nỗi điên lên đó con, mày liệu hồn đó! – Ngọc cảnh báo
– Có ai đời không tốn tiền mà nỗi điên không?
Vớ va vớ vẫn! – Nó nói
– Ừaaaa! Không tin tao đi! – Ngọc quay lưng bước đi
– Aissss! Thiệt là khác người mà! – Nó thở hắt ra
Nó cùng Ngọc ra ngoài tủ giày, nó mang đôi sneaker màu đỏ đô hợp tông màu của áo tanktop hình bông hồng đỏ, Ngọc thì mang sneaker màu đen. Tụi nó khoá cửa cẩn thận rồi bước ra phía cổng, Ngọc lấy điện thoại gọi cho taxi!
Khoảng 10 phút sau 1 chiếc taxi tới, tụi nó lên xe rồi bắt đầu di chuyển!
– 2 con đi đâu? – Tài xế hỏi
– Dạ, chú chạy tới The Moon giúp con! – Ngọc nói
Tài xế nghe có vẻ chần chừ một lát rồi lái xe chạy đi, trên xe Ngọc giải thích cho nó nghe việc tại sao 4 tên đó lại có thể đứng đầu được!
Một hồi sau nó cũng dần hiểu ra, thì ra là do lúc trước cả 4 người ba của họ giống như họ bây giờ, sau này đã phát triển sự nghiệp và gầy dựng lên 4 tập đoàn lớn nhất thế giới về 4 lĩnh vực khác nhau, rồi sau khi sinh 4 tên đó ra do sống trong môi trường luôn có mối nguy hiểm rình rập nên đã được dạy dỗ nghiêm khắc từ nhỏ.
Dần dần cả 4 người học được thêm cái tính ngang tàn, lạnh lùng hơn cả ba mình.
– Vậy còn mày, Kai và TA? Tại sao lại thành như vầy? – Nó hỏi
– Thật ra là Kai, TA giống như họ vậy thôi! Còn về tao thì được ba của Ken quý từ nhỏ vì ông chỉ có con trai nên rất thích con gái, lúc đó ba tao vẫn là nhân viên quèn thôi. Lần gặp ba Ken lần đầu tiên là lúc tao còn nhỏ, đi học về đi ngang qua công ty của ba nên tao đứng đó đợi.
Tao đợi rất lâu rồi ba Ken từ phía trong đi ra thấy tao nên mới hỏi là đợi ai này nọ, tao cũng trả lời, rồi tao đưa cho ông 1 cục kẹo. Lúc đó ba tao đi ra thấy tao nên chạy lại xin lỗi ba Ken quá trời, ông chỉ nhìn ba tao cười rồi bước đi.
Sang chiều ngày hôm sau thì ba tao về báo tin là lên được chức giám đốc, rồi từ ngày đó tao ngày nào cũng gặp được ba Ken, đến một ngày ông đề nghị là sẽ đào tạo tao và gia đình tao đồng ý!
Chuyện là vậy đó – Ngọc kể lại
– Giống phim Hàn nhỡ! – Nó nói
– Đời không như là mơ đâu em ạ! Phim Hàn thì luôn có cái kết đẹp hay những cuộc tình lãng mạn, nếu đời mày như thế thì thật chán! – Ngọc nói
– Thế mày muốn đời mày thế nào?
Như phim kinh dị nhĩ? – Nó trêu Ngọc
– Làm tụt hết mợ nó cảm xúc đang dâng trao! – Ngọc liếc nó
– Có một sự mắc ói nhè nhẹ! – Nó giả bộ
– Xớ! Gần tới rồi kìa mày, đeo kính vào đi! Kéo dây khoá lên! – Ngọc vừa làm vừa nói
– từ từ mạy! – Nó nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!