Nó, Anh, Key và Yun đi tới trường bằng chiếc xe thể thao màu đen của Ken. Ngồi trên xe, nó lại đeo phone. Nó thích nghe nhạc, nó thích hát, những bài hát khiến nó có thể bình tĩnh và vô tư hơn. Nó ngồi ở ghế trước cùng Anh đang lái xe.
Nhìn ra ngoài cửa kính, xã hội bon chen đầy toan tính, chẳng thể lường trước được. Nó lại nghĩ đến hắn, cảm thấy trái tim bị ai đó bóp nghẹn lại.
Kỉ niệm đẹp đó, liệu có tan biến?
Anh dừng lại ở đèn đỏ, quay sang nhìn nó, khuôn mặt nó nó có vẻ tốt hơn nhưng kh giấu được nỗi buồn vô vọng. Mối tình đầu là mối tình khó phai. Anh có thể hiểu cho nó, bỗng phút chốc mất hết tất cả, ai mà có thể vượt qua trong khi nó vẫn còn ở tuổi hồn nhiên.
Cú sốc khá lớn với nó. Anh đưa tay vuốt mái tóc bạch kim của nó:
– Nhóc, ổn chứ? – Anh hỏi
Nó giật mình khi có ai đó chạm vào nó, quay qua Anh đang mỉm cười với nó. Nụ cười an ủi, Anh có lẽ bây giờ là 1 Thiên Thần kh cánh.
Đôi mắt tím của Anh giống nó, buồn và sâu lắng.
– Ổn mà – Nó trả lời cố gắng mỉm cười
– Trưa Anh sẽ xuống ăn trưa cùng em – Anh nói
– Ùm, e đợi – Nó trả lời
Anh quay đầu chạy xe tiếp, ở phía ghế sau, Key và Yun nhìn thấy hết cuộc trò chuyện đó! Key chỉ có thể bật cười vì hành động của Ken, đường đường là 1 Đại Ma Vương của thế giới ngầm, tính cách ngang tàn chẳng sợ bất cứ ai, nay lại dịu dàng với 1 cô bé, sợ cô bé đó bị tổn thương.
Key suy nghĩ rồi nhớ lại hình như chính mình cũng thế, Key đã bớt nóng tính lại, kh còn hung hăng như trước, kh còn làm hành động thiếu suy nghĩ và luôn quan tâm đến nó.
Ân cần, dịu dàng và chu đáo, đó là những từ có thể diễn tả Anh và Key khi bên cạnh nó!
Cắt ngang dòng suy nghĩ của Key, đã tới trường. Chiếc xe thể thao màu đen của Ken làm cả trường náo loạn. Mọi người chẳng ai nhìn được bên trong, chỉ có bên trong mới nhìn ra bên ngoài. Bắt đầu những học sinh từ các lớp học chạy ra để xem ai là người trong xe.
Lúc này điện thoại nó reng lên, trên màn hình hiển thị chữ Ngọc:
– Alo – Nó trả lời
– là mày đúng kh? – Ngọc hỏi
– Ừ, t đây, m xuống đây được kh? – Nó hỏi
– Ừ, trong xe đi, đợi t xuống – Ngọc trả lời rồi cúp máy
Nó thở dài, kh thể quen được với không khí bên ngoài kia. Nó ghét bị người khác soi mói, nhìn chằm chằm. Chiếc xe bắt đầu chạy vào sân, nó cảm thấy tụi nó đang là tâm điểm chú ý, từ học sinh cho đến phụ huynh và Thầy cô giáo. Nó thở dài, chau mày khó chịu!
Yun nhìn ra ngoài cửa:
– Kh định xuống à? – Yun hỏi
– Ừ, xuống thôi! – Key gật đầu
Lúc này, 3 cánh cửa xe mở ra, 3 chàng hoàng tử bước xuống! Mọi người đều ngẩn ngơ rồi bắt đầu xì xào:
– Chẳng phải là Black sao?
– Là học sinh cấp 3 đó
– đúng rồi, trường mình và trường cấp 3 là chung 1 toà nhà mà
–.v…. v
Hàng ngàn tiếng bàn luận về Anh, Key và Yun. Nó chẳng dám bước xuống xe, chỉ biết ngồi ở bên trong. Key thấy vậy liền bước tới chỗ của nó, gõ lên kiếng. Nó giật bắn người, quay đầu lại nhìn, Key đang đứng ở đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!