Sau khi bị 2 ông anh nhồi nhét cả đống đồ ăn, bụng nó chẳng còn sức chứa! Lần đầu tiên nó ăn nhiều đến thế ( nói là ăn chứ thật ra là bị ép:v)! Ken và Key sau khi ép nó ăn thì ngồi cười mãn nguyện khiến nó tức muốn trào máu:))!
Cái vẻ mặt đắc thắng của 2 ông anh khiến nó muốn bay tới và lấy 2 khuôn mặt đẹp trai hoàn hảo mà chà xuống sàn cho đỡ tức:)).
Nó ngồi lên giường bệnh, loay hoay kiếm gì đó.
Key thấy thế liền hỏi:
– E kiếm gì vậy?
– Ơ Ơ Ơ, đâu rồi?
Nó nói với vẻ mặt lo lắng khiến Ken và Key cũng hồi hộp theo, nó loay hoay tìm vật gì đó. Tìm mãi chẳng thấy nó ngồi phịch xuống giường với vẻ mặt phụng phịu như con nít vừa mới bị mất kẹo.
Ken thấy vẻ mặt đó liền phì cười:
– Sao thế, kiếm kh được à?
– E nhớ là ban nã…..
Chưa nói hết câu nó ngừng lại rồi quay qua nhìn vào cái bàn với 1 đống đồ ăn, nó tiến tới lục tung cái đống đó và dĩ nhiên với bàn tay phải bị bó bột thì vì đó chẳng dễ tí nào.
Nó lục tung lên rồi vẻ mặt tươi hẳn, nó toe toét cười:
– A~ thấy rồi!!!
Câu nói của nó khiến Ken và Key quay qua nhìn vật trên tay nó, là cái điện thoại. Nó toe toét cười như con điên rồi lại giường bệnh nằm xuống và chơi game. 2 người kia mặt ngơ ra khi thấy hành động của nó ….. Đã lâu rồi họ mới thấy nó cười rạng rỡ đến vậy, dù là vẫn còn bực nó vụ về Trường nhưng nỗi bực đó cũng sớm tan biến vì nụ cười kia.
Nụ cười làm tan chảy trái tim của 2 Đại Ma Vương
Nó nằm chơi Game đến chán rồi lăn quay ra ngủ, bộ dạng nó lúc này chẳng còn lạnh lùng nữa thay vào đó là 1 cô bé hạnh phúc với nụ cười trên môi. Ken và Key thì mỗi người 1 việc, Ken thì bận nói chuyện đt với đám đàn em vì việc bang bị tấn công. Key thì tính toán cái gì đó với cái điện thoại.
Ken đặt điện thoại xuống bàn sau cuộc nói chuyện đầy căng thăng, Anh lấy 2 tay xoa vào thái dương rồi thở dài mệt mỏi. Key ngước mặt lên nhìn rồi quay lại với cái điện thoại:
– Sao thế?
Chẳng lẽ mày kh giải quyết được đám trẻ trâu đó à? – Key giở giọng mỉa mai
– Kh, xong xuôi rồi! Chỉ là tụi tao kh biết phải làm gì với tụi nó – Ken giải thích
– Đó là việc m lo lắng? – Key nói rồi đưa mắt qua nhìn Ken
– Chứ m nghĩ tao lo về việc gì? – Ken nói
– Xuỳyy~ kh gì kh gì – Key đưa tay phẩy phẩy tỏ vẻ chẳng quan tâm
Ken nhìn bộ dạng đó rồi nở nụ cười nhẹ, kh ngờ có lúc 2 ông trùm của thế giới ngầm lại ngồi kế nhau thoải mái thế này. Ken bước tới giường, đắp chăn và chỉnh điều hoà thấp xuống.
Key lúc này cũng nhìn rồi quay lại tính toán cái gì đó:
– M cũng biết về thằng nhóc đó đúng kh? – Key hỏi nhưng chẳng nhìn Ken
– Biết, thằng nhóc đó giỏi đấy, cưa đổ được con nhỏ đanh đá này – Ken nói rồi bật cười
– Kh đơn giản thế, m cũng biết về gia thế nó mà? – Key nói rồi nở nụ cười đểu -.-
– Ở cái tuổi đó đã làm Sát Thủ thì cũng lạ đấy nhưng với bộ dạng đó thì nó chẳng làm gì con nhóc này đâu! – Ken nói rồi quay lại nhìn nó th
– Tao mong là thế …. À, m chuyển nó đến lớp Black đi – Key nói rồi ngước lên nhìn Ken
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!