Chương 159: Ngoại truyện: Chuyện ở hôn lễ (2)

Từ khi buổi lễ bắt đầu, cô dâu lẫn chú rể bị chuốc rượu không ít. Nhất là cô dâu, uống khá nhiều dù chú rể nhiều lần đỡ rượu thay.

Đến khi tàn tiệc tiễn khách, nó xiêu xiêu vẹo vẹo cười ngây ngô. Đến một lúc không chịu nỗi nữa thì dựa hẳn vào người bên cạnh.

– Đã bảo uống ít, tại sao em không nghe lời?

Hắn kéo nó dựa vào mình, tay vén vào sợi tóc rơi xuống khuôn mặt nhỏ ửng hồng kia. Tửu lượng hắn tốt, vài ly rượu kia không nhằm nhò gì. Nhưng cô gái này thì không phải vậy, uống nhiều đến mức mơ mơ màng màng.

Quả là không biết lượng sức mình mà!

– Em không có..

Nó ngước lên, đôi mắt long lanh như mặt hồ tím. Yun cảm thấy tim mình đập rộn ràng, cả người nóng ran. Nó cảm thấy có gì đó kì lạ liền đẩy hắn ra, cố đứng vững cúi chào vài vị khách cuối cùng.

Đến khi khách về hết, nó liền đi về phía Ken:

– Về thôi!

Ken quay sang nhìn cô em gái say rượu của mình, rồi nhìn em chồng đang đi lại với vẻ mặt hầm hầm.

– Nhóc con, em có phải nhầm rồi không? – Ken cười

– Không có, tuyệt đối không! Mau, chúng ta về nhà thôi! – Nó gật đầu chắc nịch

– Nhóc con, em đã lấy chồng rồi phải theo chồng chứ, bây giờ đòi về thì chắc nhà chúng ta sẽ cháy mất – Anh cười vuốt đầu nó

– Anh hai, em xin lỗi..

– Xin lỗi cái gì chứ, có phải bắt em đi xa đâu. Với lại chúng ta còn làm chung công ty, ngày nào chả gặp. Em nhìn em đi, còn chưa về nhà chồng đã mè nheo rồi.

– Không sao, đừng sợ bị ăn hiếp.

Nếu hắn ta đối xử với em không tốt, lập tức viết đơn về nhà, chẳng lẽ chúng ta không nuôi nổi em sao?

Key từ phía sau bước tới nói, vừa nói vừa nhìn ai đó đang giận đùng đùng. Nó gật đầu, tỏ vẻ nghiêm túc nói:

– Chỉ cần anh ta đối xử với em không tốt, lừa dối em ngoại tình, lập tức em sẽ ly hôn trở về!

– Em dám?!

Chú rể từ phía sau bước tới, vẻ mặt đầy sát khí kéo tay cô dâu về phía mình. Nó không hề e sợ, vững vàng nói:

– Dám!

– Em… – Hắn nghiến răng

– Haha, chấp nhất với kẻ say làm gì! Mau mau đưa con bé về, có gì về dạy dỗ lẫn nhau! – Key cười

Hắn hừ lạnh rồi kéo nó đi, cả đoạn đường về cả hai chẳng ai nói gì. Không biết vì sao nó cứ nhìn ngẩn ngơ, miệng ngậm chặt. Về đến nơi, hắn đỡ nó vào nhà.

Đỡ nó ngồi xuống giường, định mở miệng thì đã nghe thanh âm nhẹ nhàng tựa như nước:

– Trang Hoàng Nhật, những lời em nói vừa nãy là thật lòng. Chỉ cần anh lừa dối, ngoại tình với người khác em sẽ lập tức ly hôn, tài sản cũng không cần chia đôi, em không lấy bất cứ thứ gì.

Và cả đời này cũng không nhìn mặt anh..

Hắn quay người lại, thấy khuôn mặt đã ửng hồng kia đã rơm rớm nước mắt. Bước tới ngồi trước mặt nó, nhẹ lau giọt nước mặn kia:

– Em cái gì cũng có, lý do gì anh phải ngoại tình?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!