Chương 11: (Vô Đề)

Nó bước vào trường, bao nhiêu con mắt nhìn vào nó ( kh nhận ra ấy mà =))). Nó nhìn như 1 cô tiểu thư chính hiệu nhưng chỉ có đều trên khuôn mặt kh còn nụ cười nữa + thêm bên má trái bị băng ( do lần trc á). Nó lấy phần tóc và che đi, nó lúc này kh còn là Như của ngày trc nữa:).

Nó trông thật lạnh lùng, mái tóc bạch kim ma mị, đôi mắt tím buồn. Đi ngang qua lớp 8a2 thì

– Bộp …..

Là Kun, con bạn thân của nó đang ôm chầm lấy nó

– Mày đi đâu mấy hôm nay v, b

"là tao lo cho m lắm kh hả. Tại sao m đi mà kh nói t lời nào??? – Xin lỗi, do nhà tao có việc. Phiền m rồi Nó cười, nụ cười rất nhẹ nhàng, nó thật sự rất đẹp. Kun ngẩn ngơ nhìn nó – M b" tao đang suy nghĩ gì kh

– Là gì

– T muốn làm les =)))

– Tránh xa t ra:))

Nó vừa nói vừa đẩy Kun ra, nó cùng Kun vào lớp nó. Bước tới lớp thì

– Po, po po po. Mày đi đâu mấy hôm nay v

– Bình tĩnh, t đây này, bình tĩnh

Nó thật sự rất hạnh phúc khi có Nhân và Kun bên cạnh nó. Nó và 2 con bạn vào chỗ nó và nó bị tra tấn vì những câu hỏi của 2 đứa nó ( khổ thân). Bỗng nhiên có 1 bóng đen bay lại ôm châm lấy nó và …..

Một mùi hương quen thuộc, nó thẫn thờ.

Hắn đang ôm chầm lấy nó và r 1 giọt, 2 giọt ….. Nước mắt đang tuôn trào trên khuôn mặt của nó. Chính nó cũng kh hiểu vì sao nó khóc:).

– Đừng bao giờ khóc khi có tao bên mày!!!

– ……..

Tiếng hắn nhỏ nhẹ bên nó, nó ngước nhìn lên hắn bỗng…..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!