Tối hôm đó, Dư Chấn Đông có chuyện riêng nên không có đưa đón Cao Tố Trinh sau khi hết giờ dạy kèm, nên cô tự động đón xe buýt về nhà.
Bình thường Dư Chấn Đông nhân cơ hội này mà gạt cô đi chơi ở vùng lân cận, vì vậy tối nay cô về đến nhà sớm hơn rất nhiều so với ngày thường.
Bất quá nhờ như vậy, mà cô phát hiện một bí mật lớn, cô bắt gặp cảnh tượng
- em trai Cao Gia Kỳ và Lục Minh Tuyết ôm nhau.
"Hai người đang làm gì đó?"
Cao Tố Trinh không thể tin mở to mắt nhìn bọn họ.
Chị...... Mặt Cao Gia Kỳ đỏ tới mang tai buông người đang ôm trong lòng ra, lúng túng đứng lên.
Lục Minh Tuyết cũng đứng lên, nhưng mà cô cúi đầu xuống thật thấp, cũng không dám nhìn Cao Tố Trinh.
"Hai người hai người...... đang kết giao phải không?"
Dạ! Cao Gia Kỳ nắm tay Lục Minh Tuyết thật chặt.
Nếu đã bị phát hiện, cũng không cần phải giấu giếm nữa.
"Gia Kỳ, sang năm em phải thi đại học rồi, bây giờ nói chuyện yêu đương không có vấn đề gì sao?"
"Không thành vấn đề, Minh Tuyết sẽ giúp em học bài."
Cao Tố Trinh nhìn bọn họ, cuối cùng cũng không nói gì, phất tay một cái tính đi về phòng của mình.
Nếu Gia Kỳ đã nói như vậy rồi, cô còn có thể nói cái gì được chứ? Cũng không thể làm người xấu lấy gậy đánh uyên ương được?
Chính cô cũng đang nhấm nháp hương vị ngọt ngào của tình yêu mà, cho nên cô hoàn toàn không thể ra quyền uy của một người chị mà hù dọa ngăn cản Gia Kỳnói chuyện yêu đương.
Tố Trinh.
Đột nhiên, Lục Minh Tuyết lên tiếng gọi cô lại.
Có chuyện gì? Cao Tố Trinh quay đầu lại.
"Tôi cứ nghĩ cậu sẽ phản đối chuyện này."
"Đây là chuyện giữa cậu và Gia Kỳ, tại sao tôi lại phản đối? Cho dù tôi có phản đối thì cũng vô ích phải không?"
"Cậu một mực không chịu làm bạn với tôi, cho nên tôi nghĩ rằng cậu chán ghét tôi."
"Tôi chỉ là không hiểu ở chung với bạn học nữ thì sẽ như thế nào mà thôi, cũng không phải chán ghét cậu." Cao Tố Trinh nhìn cô, lời nói sâu xa:
"Nếu hai người thật sự muốn kết giao, thì phải đối xử tốt với nhau, biết không?"
Nếu như Lục Minh Tuyết dám hại em trai bảo bối của cô đau lòng khổ sở, nhất định cô sẽ không bỏ qua cho Lục Minh Tuyết!
"Còn nữa, tạm thời đừng cho cha mẹ biết, em vẫn còn là học sinh cấp ba, bọn họ sẽ lo lắng, hai em trai cũng thế, ngộ nhỡ bọn nó cũng bắt chước, cha mẹ sẽ phiền lòng hơn."
Em biết rồi.
Cao Gia Kỳ vội vàng lên tiếng trả lời.
OHYA! Chuyện này coi như được chị hai cho phép rồi, rốt cuộc cậu và chị Minh Tuyết không cần lén lén lút lút bí mật nói chuyện yêu đương nữa rồi.
"Tố Trinh, cám ơn cậu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!