Chương 7: (Vô Đề)

Thời gian trôi qua, tình cảm hai người sau khi kết giao càng thêm sâu sắc, yêu cầu cô của cậu đối với cô càng nhiều…..

Những ngày tiếp theo, mỗi ngày sau khi tan học cho đến trước khi Cao Tố Trinh về nhà, chính là thời gian yêu bí mật của Cao Gia Kỳ và Lục Minh Tuyết.

Phần lớn đều là Lục Minh Tuyết đến nhà họ Cao chơi, chỉ là kể từ khi Cao Tố Trinh nghe theo đề nghị Dư Chấn Đông, từ đi làm ở tiệm ăn nhanh, đổi thành công việc gia sư, cho nên thời gian tia chớp tình yêu ở nhà dần dần thay đổi, vì để tránh cho chuyện tình yêu bí mật lộ ra, thỉnh thoảng Cao Gia Kỳ cũng sẽ đến nhà họ Lục chơi.

Thường ngày công việc của cha Lục Minh Tuyết vô cùng bận rộn, buổi tối thường có tiệc xã giao, mẹ Lục theo bên cạnh, theo dõi từng hành động của ông xã — dĩ nhiên những chuyện này đều là Lục Minh Tuyết nói cho Cao Gia Kỳ nghe.

Đối với tình cảm ràng buộc của ba mẹ trước mắt, Lục Minh Tuyết rất xem thường, mẹ từng nói với cô, năm đó cha theo đuổi mẹ phí rất nhiều tâm tư, làm rất nhiều chuyện khiến mẹ cảm động, mẹ mới đồng ý gả cho cha.

Nhưng sau khi kết hôn, theo thời gian trôi qua, có lẽ là đã qua thờikỳ ngọt ngào, tình cảm cha đối với mẹ dần dần mất đi, thậm chí mẹ bắt đầu lo sợ sẽ có Tiểu Tam xen vào hôn nhân của mình.

"Kết hôn, tất cả đàn ông đều sẽ thay đổi phải không?" Lục Minh Tuyết vứt vấn đề này cho Cao Gia Kỳ, vẻ mặt nghiêm túc khác thường nhìn cậu.

Bọn họ vừa mới ăn xong bữa tối do thím giúp việc chuẩn bị, Lục Minh Tuyết bưng một đĩa lê gọt xong chạy về phòng mình, hưởng thụ thế giới hai người không bị ai quấy rầy. Đang lúc Cao Gia Kỳ từ từ lại gần bên cạnh cô, tính muốn đánh lén cô, chợt nghe cô hỏi, trong nháy mắt thân thể cậu cứng đờ.

"Hả...... Không nhất định! Nếu như yêu sâu sắc, có lẽ cũng sẽ không thay đổi."

"Vậy cậu sẽ thay đổi sao?" Lục Minh Tuyết phát hiện ý đồ của cậu, cũng không tính khước từ.

Cô không ghét cậu dựa gần cô như vậy, ngược lại cô còn chủ động rút ngắn khoảng cách lại, đưa tay ôm eo của cậu, ngửa đầu nhìn cậu.

Cô biết Gia Kỳ rất thích dáng vẻ cô giống như động vật nhỏ nhìn cậu, cô cũng rất thích như vậy, lúc Cao Gia Kỳ chuyên tâm cúi đầu mắt trong chỉ có cô, làm cho cô có cảm giác cô giống như nữ thần hạnh phúc của cậu.

"Tôi...... Sẽ không thay đổi." Cao Gia Kỳ chần chờ một chút, hay là nói những lời cô muốn nghe.

Đây là câu trả lời đảm bảo tương lai, thật ra thì một chút lực ràng buộc cũng không có, nhưng mà cô đã hỏi rồi, cô muốn nghe, cậu đều đồng ý nói cho cô nghe.

"Có thật không?" Lục Minh Tuyết tiến sát vào trong ngực của cậu, nghĩ thầm, cho dù cậulừa cô cũng được, bây giờ cô không muốn, nghe câu trả lời khẳng định của cậu.

Đừng nghĩ cô giống nhưrất được chào đón, những lúc như thế cô cảm thấy mình mình không an toàn, đó là bí mật trong lòng cô.

Có lẽ là bị gia đình ảnh hưởng, hôn nhân của cha mẹ chỉ là hình thức sống chung với nhau, làm cho cô không tín nhiệm đối với những người không liên quan, làm ảnh hưởng thái độ của cô với quan hệ của người khác phái.

Những nam nhân càng điên cuồng theo đuổi cô, cô càng không tin tưởng đối phương.

Cô không giống như các cô gái nhỏ bình thường, khát vọng tình yêu oanh oanh liệt liệt xảy ra ở trên người cô, cô thà lựa chọn một đoạn tình cảm chất phác tự nhiên, sống chung một chỗ có thể làm cho cô có cảm giác an tâm.

Ví dụ như...... Luôn ở bên cạnh cô dịu dàng chờ đợi như người con trai này.

"Thật sự." Cao Gia Kỳ ôm cô, cảm giác vòng tay của cô ôm eo của cậu càng lúc càng chặt hơn.

Cậu biết chị Minh Tuyết lo lắng thế nào, nhưng chuyện tương lai thật sự rất khó nói, cũng không thể chắc chắn cậu làm không tốt là cô sẽ bỏ mặt cậu như thế!

Vậy mà lúc này, vẫn phải nghĩ tìm cách trấn an sự lo lắng của cô mới được.

"Chị Minh Tuyết, chị biết không? Cha mẹ của tôi! Nói chính xác là cái nhà trong con hẻm kia, có cặp vợ chồng nổi tiếng rất ân ái, từ nhỏ đến lớn, tôi đều không có thấy bọn họ gây gổ!" Nhiều lắm là chỉ là cãi nhau mấy câu, sau khi bày tỏ ý kiến và cảm xúc, bọn họ lập tức hòa hảo, dính chèm nhẹp khiến trẻ em nhìn thấy đều cảm thấy đỏ mặt.

"Tốt quá......" Lục Minh Tuyết hâm mộ nhìn cậu.

Trước kia cô có nghe nói rồi, mặc dù mỗi ngày cha Cao và mẹ Cao làm việc đều rất bận rộn, nhưng mà sau khi về đến nhà, bọn họ sẽ cùng nhau ăn bữa tối, thỉnh thoảng còn ra ngoài ban công uống một chai bia, trò chuyện hôm nay ở bên ngoài gặp phải chuyện gì, hoặc là chuyện của con của họ. Sau khi uống bia xong, cũng nói hết tâm sự, hai người dắt tay nhau đi về phòng ngủ, đón một ngày mới đến.

Ba mẹ của cô thì không như vậy, khi ở bên ngoài xã giao thì giả bộ hạnh phúc mỹ mãn, về đến nhà, ai về phòng nấy, cho dù thỉnh thoảng có nói mấy câu, hơn phân nửa cũng là oán trách lẫn nhau, ba luôn trách mẹ quản ba quá chặt chẽ, còn mẹ lại lgiận ba khắp nơi lưu tình.....

Tại sao bọn họ không thể yêu đối phương nhiều hơn chứ?

Giống như cha mẹ của Gia Kỳ vậy, cho dù công việc bận rộn, mệt mỏi đi nữa, nhưng sau khi về đến nhà, họ dựa chung một chỗ lắng nghe tâm sự lẫn nhau, hỉ nộ ái ố đều có người yêu chia sẻ với nhau, cô thật hâm mộ cuộc sống hôn nhân như vậy.

Cô nghĩ, sau này bản thâncô cũng nhất định phải cùng một nửa kia gìn giữ hành động gần gũi, duy trì đối tốt với anh ấy, cho dù khi kết hôn cũng giống vậy, không cần bởi vì hai người ở chung một chỗ đã lâu, thì không cần bồi dưỡng tình cảm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!